"Muốn cảm nhận được tình yêu của anh cho em thì nó dễ, nhưng mà sao nó mong manh quá anh ơi."
Son Siwoo quệt vội đi những giọt lệ đang lã chã rơi trên đôi gò má đỏ bừng. Sự tủi thân tích tụ suốt bao tháng năm cùng những băn khoăn chẳng thể nói thành lời của nó cứ vậy mà theo cơn cảm xúc trào dâng.
Chiếc vòng đôi luôn bị giấu sau ống tay áo rộng.
Chiếc khăn tự đan được thêu cùng tag tên đã bị gỡ từ bao giờ.
Từng chiếc móc khoá đôi được xếp gọn trong hộc tủ.
Suốt khoảng thời gian vừa qua phải chăng là chưa đủ dài để tình yêu của nó có một chỗ đứng trong cuộc sống của anh ư?
Son Siwoo yêu Kim Hyukkyu. Nó yêu anh đến khờ dại. Đã bao lâu rồi ấy nhỉ? À đúng rồi, nếu tính cả hôm nay thì là tròn hai năm họ bên nhau rồi kia mà...
Ấy vậy mà cả hai còn chẳng có lấy một tương tác nào trên mạng xã hội. Bạn bè của anh cũng chưa từng nghe tới cái tên Son Siwoo với danh xưng gì ngoài bạn chung trọ.
Mọi cái hôn, cái nắm tay hay lời yêu đều được anh giấu kĩ sau màn sương dày đặc. Chẳng khác nào tâm trí của nó lúc này, vô định, mất phương hướng và chẳng thể tìm thấy lối thoát cho trái tim đã mỏi mệt vì mải chạy đuổi theo anh.
"Anh yêu em mà."
"Thương nhất."
"Đừng khóc nữa mà, anh xót."
...
Cả ngàn câu yêu thương mà anh trao nó so cho cùng cũng chẳng bằng lấy một lần được nắm tay nơi phố xá nhộn nhịp.
Với mọi người, anh vẫn là một Kim Hyukkyu tài năng, giỏi ăn nói, nhẹ nhàng, và đặc biệt là độc thân.
Chỉ có nó là chẳng phải bản thân mình nữa mà thôi. Héo mòn vì một tình yêu chẳng được công khai...
_Bubble gum|DeftHends_