Những ngày như thế này, chỉ cần một ly cà phê... À không là ly cà phê của người đó, ở đúng nơi đó, khoảnh khắc đó. Những gì thuộc về quá khứ dù chưa lần đào bới lên nhưng vẫn luôn hiện hữu, vì đã chôn xuống bao giờ...
Hôm nay chợt băn khoăn một chuyện, loại tâm tư này là như thế nào? Thực ra ng mình thích là Tiểu Du hay là Cố Hải. Càng xem TA, càng nghĩ đến ng đó, cảm giác như 10 phần đã có 8 phần thuộc về Cố Hải