huynhdayy

Từng cái âu yếm em trao cho tôi, tôi ngỡ đâu nó lại là thứ nhành hoa mềm mỏng lăn tròn trên gò má trắng bệch này. Từng những ánh nhìn em hướng về tôi, tôi ngỡ như nó lại là thứ màu nắng hoàng hôn chói loà đang đùa vui trên gương mặt ngây ngốc này. Từng vô vàn nụ cười em gửi tặng đến tôi, tôi cứ ngỡ... 
          	
          	Ngỡ đâu, em lại là vị thiên sứ từ nơi ngàn mây trắng thênh thang, bồng bềnh, chẳng may thay rơi xuống con tim này của tôi.
          	
          	Em ơi, đã bao lần em mang cái thứ "xao xuyến" ấy chu du qua những nơi nào em đi qua rồi? 
          	
          	Em ơi, đã bao lần họ có rủ lòng thương xót mà ôm lấy cuộc đời em không?
          	
          	Em ơi, duy chỉ có một điều mà tôi vẫn chưa kịp hỏi em đây.
          	
          	Em ơi, em là ai?

huynhdayy

Từng cái âu yếm em trao cho tôi, tôi ngỡ đâu nó lại là thứ nhành hoa mềm mỏng lăn tròn trên gò má trắng bệch này. Từng những ánh nhìn em hướng về tôi, tôi ngỡ như nó lại là thứ màu nắng hoàng hôn chói loà đang đùa vui trên gương mặt ngây ngốc này. Từng vô vàn nụ cười em gửi tặng đến tôi, tôi cứ ngỡ... 
          
          Ngỡ đâu, em lại là vị thiên sứ từ nơi ngàn mây trắng thênh thang, bồng bềnh, chẳng may thay rơi xuống con tim này của tôi.
          
          Em ơi, đã bao lần em mang cái thứ "xao xuyến" ấy chu du qua những nơi nào em đi qua rồi? 
          
          Em ơi, đã bao lần họ có rủ lòng thương xót mà ôm lấy cuộc đời em không?
          
          Em ơi, duy chỉ có một điều mà tôi vẫn chưa kịp hỏi em đây.
          
          Em ơi, em là ai?

huynhdayy

- Nhưng... Chuyện em thương anh, là thật mà? Anh ơi, xin anh hãy nhìn em một lần đi...
          
          - Chuyện em thương tôi, là thật. Nhưng, chuyện tôi ghét em, cũng là thật lòng. Để tôi nói cho em biết, sẽ chẳng bao giờ có chuyện một ngày may rủi nào đấy, hình bóng em bất thình lình lọt vào màu mắt của tôi đâu. Cứ tự huyễn hoặc mình tiếp đi em.

huynhdayy

Hàng mi cong lung linh ngập mình trong dòng lệ nóng hổi, lăn tròn trên đôi gò má phúng phính phím hồng. Nó mếu máo, vội vã siết chặt lấy thương yêu vào lòng ngực phập phồng của mình, để những làn hơi ấm dịu dàng ủ lấy chú Cá mít ướt đỏ hoe cả màu mắt, để những lời mật ngọt từ nơi đầu môi phát ra, chầm chậm len lỏi vào tai nó, để dáng hình thân thương lần nữa, ngập mình trong đôi hổ phách rạng rỡ ngày nào nó chờ mong đến hao gầy cả lý trí. 
          
          - Xinh Xắn ơi... Cá nhớ Xinh Xắn lắm ạ...

dacacalobi

@ huynhdayy  ỏ, đáng yêu z
Reply

huynhdayy

Em lặng thinh nhìn chăm chăm vào tôi, với vạt khăn choàng đen dài nằm im lìm trên mũi giày, với màu mắt như ánh sao xa trong đêm nhập nhoạng tối mịt, với gương mặt lạnh tanh không một chút gợn sóng, với bộ vest đỏ nung thùng thình lấm lem bùn đất. Em nghiêng đầu nhìn tôi, tỏ rõ sự hiếu kỳ của mình trước sự cả gan của đám người hai chân "ngu ngục" khi dám dâng hiến mạng vào hang ổ của Quỷ. 
          
          Mà này, có loài Quỷ nào mà vừa là xinh đẹp tuyệt trần như vừa được thiên nhiên điêu khắc, ban tặng nên, lại vừa là thứ cạm bẫy nguy hiểm đến hút hồn người ta đi như chính em không?
          
          Họ nói em là Quỷ hút máu người, nhưng em nào có hút máu tôi đâu? 
          
          Em hút hồn tôi thì mới đúng đấy, Người Đẹp à.

huynhdayy

Em của tôi ơi, xin em, xin em hãy mang tôi rời khỏi chốn người bộn bề này, xin em hãy mang tôi khỏi cái lửa bỏng ở dưới chân mình, xin em hãy mang tôi đến với nơi mà chỉ tôi được mạnh dạn nắm chặt lấy tay em, chỉ tôi với em thôi, em nhé.
          
          Nếu có chết, tôi cũng nguyện lòng được chết dưới đôi tay của em.

huynhdayy

DomicPAD.
          
          ---
          
          Tiếng mưa rơi lặng thầm bên khung cửa sổ, làm lòng tôi lại có chút mông lung mỗi khi thẩn thơ nhớ đến nụ cười tươi trong màn mưa dày đặc ngày hôm ấy, em có vẻ không biết chuyện này đâu (vì tôi nào dám kể em nghe chứ), nhưng từ khi cái khoảnh khắc tôi nhìn thấy gương mặt em xuất hiện và lọt vào mắt tôi, tôi mới thấu hiểu cái chữ "tình" trong ta là gì. Tôi nghĩ, nó chẳng dữ dội, cuồng nhiệt như những cơn sóng xô vào bờ ngoài xa khơi kia, mà nó trông nhẹ nhàng hơn hẳn, tựa như gió thổi thoang thoảng bên màu tóc tôi vậy. Thật là... Nếu biết trước có ngày ta xa nhau như thế, thà rằng tôi nên mạnh dạn mở lời trước, để bây giờ sẽ chẳng phải nhung nhớ em da diết đến nhường này. Thật là... Chẳng biết gương mặt em giờ có còn vui tươi như trước hay không nhỉ? Liệu... Em có hạnh phúc khi được sánh bước bên người mà em thương mến không? Tất thảy vô vàn câu hỏi đã bị tôi bỏ ngỏ. Nhưng thôi, sao cũng được, chỉ cần là nụ cười em vẫn nở rộ đầy rạng rỡ, thì dù tôi chỉ có thể lặng lẽ ngắm em từ xa, nó cũng sẽ là điều tôi nguyện lòng chấp nhận làm. Miễn là em, tôi đều nhớ. Miễn là em, tôi đều thương.

huynhdayy

Người chẳng bao giờ khen nụ cười tôi lấy một lần, chẳng bao giờ hướng mắt về phía con tim đang thổn thức vì hình bóng người cứ mãi lởn vởn trong tâm trí tôi, chẳng bao giờ chịu để yên cho đôi chân mình thôi chạy xa khỏi đôi mắt tôi, người chẳng bao giờ... Chẳng bao giờ để những kẻ khác thôi không ôm ấp, đùa vui cùng người hết. Tại sao chỉ khi thấy tôi là người vội ngoảnh mặt đi? Đã bao lần tôi nói tôi thương người đến thần trí điên đảo thế mà? Đã bao lần tôi muốn níu giữ tay người, để người đừng đi xa khuất mất. Tất cả, đều chẳng thể khiến tôi lọt vào đôi hổ phách của người. Tất cả, đều là vô ích. Tại sao nhỉ?
          
          Người là xinh đẹp, là mị hoặc, là say đắm, là đại dương mà tôi nguyện lòng vùi mình vào. Người là vị thiên sứ, là vầng sáng toả nắng dưới ánh ban mai, là thứ hương kì lạ cuốn quanh lấy chóp mũi tôi. Người là ngọn lửa, là đóm cam tí tách bừng sáng, xua tan đi cái tăm tối đang bủa vây trong trái tim tôi. 
          
          Người, là tất cả của tôi, là chú bồ câu trắng muốt với chiếc xiềng xích mắc dưới cổ chân thon gọn, là chú bồ câu trắng ngần bị kìm hãm trong chiếc lồng sắt chật hẹp, lạnh lẽo. Người, là chú bồ câu tuyệt đẹp mà chỉ duy nhất một mình tôi được chiêm ngưỡng tất thảy mọi thứ.
          
          Người, là của tôi, mãi mãi và vĩnh viễn.

huynhdayy

Em có thể đáp ứng bất cứ điều kiện gì mà người hằng mong ước, chỉ xin người... Xin người nguyện một lòng vĩnh viễn ở trong vòng tay em, vĩnh viễn in hằn hình bóng em vào sâu tâm trí của người, vĩnh viễn yêu trái tim đang thấp thỏm vì nụ cười của người. Vĩnh viễn... Vĩnh viễn, người là của em. 
          
          Của em.

huynhdayy

- Miệng mèo này ồn quá, im xí nào. - Cậu bóp chặt hai gò má anh nâng lên.
          
          - Thả, thả, thả ngay... Thằng điên này, chả biết ai ồn hơn ai đâu. Em có giỏi thì bỏ cái tay ra, tôi thề, tôi sẽ cào nát cái bản mặt em ra thành từng mảnh vụn nhỏ đấy, Sơn ạ. - Anh bấu víu lấy cổ tay cậu, gầm gừ đăm đăm nhìn vào thằng oắt con láo toét trước mắt mình.