itsonly_luv

hà nội một vì sao,
          	01:11am, 30-04,
          	em với ta say ánh trăng tan, 
          	trăng rót dòng ánh sáng trong trắng vào con mắt ngọc ngà của người thiếu nữ tuổi trăng tròn
          	hỡi em, 
          	em hoà tan trong ánh trăng đêm,
          	mùi hương thuần khiết đượm nồng khắp không gian rợn ngợp 
          	bao trùm lấy tôi
          	trăng, nàng là bất tử
          	

itsonly_luv

hà nội một vì sao,
          01:11am, 30-04,
          em với ta say ánh trăng tan, 
          trăng rót dòng ánh sáng trong trắng vào con mắt ngọc ngà của người thiếu nữ tuổi trăng tròn
          hỡi em, 
          em hoà tan trong ánh trăng đêm,
          mùi hương thuần khiết đượm nồng khắp không gian rợn ngợp 
          bao trùm lấy tôi
          trăng, nàng là bất tử
          

itsonly_luv

hi! không biết có ai nhớ mình không? 
          dạo này mình tạm dừng viết hơi lâu chút đỉnh. cũng muốn tập tành viết lại nhưng cũng không có nhiều thời gian. 
          nhân đây, mình xin cảm ơn các bạn đã ủng hộ trong suốt thời gian mình ngừng viết và xuyên suốt khoảng thời gian mình tập viết. 
          mình biết mình còn nhiều thiếu xót. mình luôn cảm thấy bối cảnh truyện bị bó hẹp trong thế giới quan nhỏ bé của mình nên có thói quen hay đọc lại truyện để kiểm tra lại văn chương và từ ngữ, xem có cần sửa chữa lại hay không và cảm thấy chưa thoả mãn với cách viết truyện của mình trước kia.
          mình sẽ cố gắng hoàn thiện bản thân hơn để mang đến cho các bạn nhiều cung bậc cảm xúc hơn khi đọc. 

itsonly_luv

ôi smitty của em, chiến tranh là thứ tàn ác nhất trên đời này. nó chôn vùi người đàn ông dũng mãnh nhất, độc lập nhất của em. em còn nhớ anh là người coi trời bằng vung, mồ côi và cũng căm hận mẹ từ bé. súng đạn đối với anh là hạt cát, ấy vậy mà smitty của em, người đàn ông của em sau bao đêm ngày dũng cảm trên vùng chiến phải cảm thấy sợ hãi khi thấy cảnh chiến trường hỗn loạn, bom đạn tung hoành mọi nơi, tiếng la hét vang vọng đất trời của các chiến binh và cả bọn phát xít trong giây phút cuối cùng của anh. anh y sĩ, người chí cốt của anh cũng không thể giúp anh qua khỏi khi smitty đã quá kinh hoàng trước cảnh trước mắt. sức sống của anh không thể tồn tại được nữa. ôi smitty của em, từ biệt anh! người chiến binh của tổ quốc. một lần anh ngã xuống là cả ngàn lần người ở lại biết ơn. anh đi nhé! người đàn ông của em đi nhé! để em ở lại căm hận chiến tranh và những kẻ độc tài hèn ác đã khiến anh và những người đồng đội phải như vậy. tạm biệt nhé, anh của em.

itsonly_luv

chú vịt cảm thấy cô đơn và tuyệt vọng vô cùng khi bị trói tại nơi thành thị khói bụi xa xôi. chú như đang bị kẹp trong một cái hộp, nhỏ hẹp và lạnh lẽo. ánh sáng chú được nhìn vào ban đêm không còn là ánh trăng ngọt ngào như mật, thay vào đó là những cục đá trong suốt phát sáng kì lạ được treo trên đầu chú. nó sáng thật đấy nhưng thật giả tạo. có bao giờ nó có thể làm ta say như say ánh trăng tà khi ta còn hoang dã? 
          không bao giờ!!!
          ngày mai ta sẽ giải thoát khỏi đây, ta sẽ được đi đến nơi dành cho ta. nơi suối nguồn trong trẻo và mát mẻ, nơi những con cá tươi ngon nhất của thiên nhiên đang vùng vẫy, nơi loài độc tài ấy không bao giờ có thể đặt chân đến. ta sẽ đi. ta phải đi. dù mai đây ta phải đổ máu để được giải thoát...
          
          cảm ơn vì đã chịu đựng, cảm ơn vì đã và sẽ sống tốt. mong mọi điều tốt lành gửi đến chú vịt đáng thương ấy. xin lỗi rất nhiều, thật lòng xin lỗi
          
          

itsonly_luv

@peachyed sao đâu, tao chỉ lười không viết truyện nên viết ngắn lên đây thôi:))) cảm ưn chị xanh nhìu ẹk
Reply

peachyed

jz sao thế
Reply

peachyed

nói vậy chứ đăng ký học mẹ trần phú rồi =)))))))))))))))))))))))))))))))))))))) học chuyên mệt cái loz =))))))))))))))))))))))))))))))))))))))

itsonly_luv

mắc mệt
Reply

itsonly_luv

=)))))))))))))))
Reply