iwblm__

hơi muộn một tí, nhưng mình chúc cho các bạn nữ có ngày 20/10 thật vui vẻ, hạnh phúc nhaaa 

iwblm__

lần đầu tiên trong đời được cảm giác thanh thông báo nhấp nháy liên tục, không phải là fic mình yêu thích ra chap mới mà là lượt vote nhảy vèo vèo luôn. nhưng loại cảm giác nào mình cũng thích hết cả =))
          
          ối dồi ôi mừng mà mún khóc luôn ý 

iwblm__

sau này khi thật sự bước trên con đường đời, mình mới hiểu được mọi thứ không phải như mình mong muốn. mưu sinh sớm chiều, đôi bàn tay sưng vù vết chai sần, làn da ngăm trở nên thật khó coi. không còn sự bao bọc từ người nhà, cuộc sống đương nhiên hóa thành đảo điên, mình tự nhìn mình, nhìn cái tuổi gần hai mươi, tự nhìn gót chân sứt mẻ, chúng nào còn xinh đẹp đâu, và mình thậm chí chưa từng để tâm tới.
          
          bạn mình thường nhằn nhít, mình phải nên yêu bản thân mình nhiều hơn trước khi dành tình cảm cho một người nào đó. và mình đã đi theo, dành trọn tâm can, nuôi dưỡng một tình yêu, hoàn toàn quên mất chính mình cũng cần phải được trân trọng như thế. có thể, mình thật sự thích được trở thành một người quan trọng trong tiềm thức đối phương, và luôn sẽ rung động với mỗi buổi sáng được ai đó nhớ đến rồi gửi gắm đôi ba câu tốt lành, hay chỉ đơn giản là một câu nhớ, một câu yêu thì mình đã bao đêm trằn trọc không nguôi ngoai.
          
           mà thôi, mình sẽ không nhớ tới người.
          
           lời thì thầm vào trăng đêm tỏa, áng mây đen phủ quanh bên vùng trời.
          
           và sau này, yêu bản thân mình, đó chính là liều thuốc kháng thương duy nhất mà ai ai cũng cần phải nên lưu trữ.

Lyriz1z

tui ở đây để nói là câu từ của bạn tuyệt dữ lắm, plot cũng hay nữa nên đừng từ bỏ nha

iwblm__

@ Lyriz1z  hehe tại dạo gần đây mình vừa học vừa làm nên thời gian hông còn nhiều nữa á, nhưng nếu như mình rảnh và có ý tưởng mới thì mình sẽ tranh thủ up thêm fic nha. cảm ơn bồ vì đã ủng hộ chốn nhỏ xinh này của mình nhiều lắmm >< 
Reply