janna307

Mọi người ơi, tình hình là tác giả "Sư tôn vi thượng" đang chỉnh sửa lại toàn bộ truyện và hiện đã chỉnh được tới chương 41. Vì thế có lẽ mình cũng chỉnh sửa theo tiến độ của tác giả, cùng với đó mình cũng sẽ kiếm thêm hố mới để đào :"> Cảm ơn mọi người đã theo dõi và ủng hộ mình nhé :">

LaiDam4

@ janna307  hóng truyện ghê~
Reply

LaiDam4

Chào bạn, chỉ là mình muốn xác nhận thông tin một chút, bộ sư tôn vi thượng có phải bạn là người dịch chính không ạ? Tôi hôm nay mở Wattpad của mình ra thì phát hiện có người thêm truyện của mình vào danh sách đọc của họ, tôi vào theo thì phát hiện một bộ "Sư tôn vi thượng"khác với số chương là 42 , tưởng chỉ là bộ truyện cùng tên nhưng tôi vào xem thì phát hiện chương một tận thế giống hệt của bạn. Nhưng vì chỉ mới xem nửa chap đầu nên tôi không chắc lắm. Tôi sẽ gửi tác phẩm đấy cho bạn xem thử. Xin cảm ơn đã đọc tin nhắn này.

janna307

Mọi người ơi, tình hình là tác giả "Sư tôn vi thượng" đang chỉnh sửa lại toàn bộ truyện và hiện đã chỉnh được tới chương 41. Vì thế có lẽ mình cũng chỉnh sửa theo tiến độ của tác giả, cùng với đó mình cũng sẽ kiếm thêm hố mới để đào :"> Cảm ơn mọi người đã theo dõi và ủng hộ mình nhé :">

LaiDam4

@ janna307  hóng truyện ghê~
Reply

kaimy12345768

đầu xuân năm mới chúc cô và gia đình sức khỏe dồi dào , làm ăn phát đạt , vạn sự như ý

janna307

@kaimy12345768 Xin lỗi bạn nha, dạo này bận quá không on được, giờ mới thấy. Năm mới mình cũng chúc bạn sức khỏe, hạnh phúc bên gia đình, đạt được điều mình mong muốn nhé :">
Reply

kaimy12345768

bạn ơi , mình thấy truyện của nhà khá hay , bạn có thể dịch ko

janna307

@kaimy12345768 Cảm ơn bạn đã đề xuất truyện cho mình nhé :"> Cốt truyện hút với mình nên mình sẽ tranh thủ triển ngay khi có thể nhé :"> Nhưng mà phải chờ hơi lâu nghen bạn, dạo này sắp nghỉ Tết nên chạy deadline dữ quá :"<
Reply

kaimy12345768

Lạc Băng Hà hoảng hốt vận chuyển linh lực, thử đánh thức ý thức của Thẩm Thanh Thu, nhưng cuối cùng Thẩm Thanh Thu không chịu nổi, sau đó theo chỗ khuỷu tay Lạc Băng Hà trầm xuống, Lạc Băng Hà gọi liền mấy tiếng, Thẩm Thanh Thu cũng không có dấu hiệu tỉnh lại, Lạc Băng Hà thấy sư tôn hắn ý thức tan rã, bèn dùng hết tất cả những biện pháp, cũng không thấy khởi sắc, chỉ có thể quát: “Người đâu! Đều cút hết tới đây!”
            Thầy thuốc kia sớm đã chờ ở ngoài điện một lúc lâu khi Lạc Băng Hà đến, nghe thấy động tĩnh của người hầu bên ngoài, bèn lập tức mở cửa điện ra, đi vào.
            Gió đông lạnh thấu xương*, khí lạnh trong nháy mắt xâm nhập, nội điện tuy xa, nhưng Lạc Băng Hà vẫn cảm nhận được cái lạnh của gió phương Bắc, bèn vội vàng mang chăn ra, quấn chặt Thẩm Thanh Thu, lại cảm thấy chưa đủ, cởi áo khoác ngoài màu đen đắp lên trên vai, ôm cả người bắt đầu lạnh đi của Thẩm Thanh Thu, cố gắng truyền độ ấm của mình cho y.
            *Gốc tác giả để là: “冬风凌(ling)冽”, nhưng mình thấy ở đây phải là “冬风凛(lin)冽” , tác giả bị gõ sai chính tả.
            Thầy thuốc tiến vào trong điện, vòng qua bình phong, thấy huyết sắc trên mặt Thẩm Thanh Thu đã mất đi mấy phần trong lòng Lạc Băng Hà, đang định hành lễ, đã bị Lạc Băng Hà thúc giục mau chuẩn bệnh.
            Trong giọng nói dồn dập bắn ra sát ý lạnh thấu xương, thầy thuốc vội vâng dạ, đã vội vàng tiến lên phía trước bắt mạnh cho Thẩm Thanh Thu, lại chỉ nghe được mạch tượng trì trệ, yếu ớt vô lực, lại vén ống tay áo của Thẩm Thanh Thu lên, thấy huyết mạch trên cánh tay trắng như sứ của Thẩm Thanh Thu dường như biến thành màu đen, quan sát hướng đi của chúng, trong nháy mắt thầy thuốc kia hiểu rõ.
Reply

kaimy12345768

Là mơ.
            “Người đã tỉnh rồi?”
            Thanh âm của Lạc Băng Hà từ bên ngoài màn vải truyền đến, nghe trầm thấp, mang theo mấy phần thận trọng, khiến Thẩm Thanh Thu có một loại cảm giác an toàn không thể nói rõ, làm cho y không khỏi kiên định.
            Lạc Băng Hà đem một cái chậu tráng men màu bạc chứa đầy nước nóng đặt ở trên một cái bàn đầu giường, xốc màn vải lên, lại chỉ thấy trên trán Thẩm Thanh Thu ra một tầng mồ hôi mỏng, sắc mặc có hơi tái nhợt.
            “Người sao vậy?”
            Sắc mặt Lạc Băng Hà đổi một cái, vội vàng cúi người xuống, xem xét nhiệt độ trên trán của Thẩm Thanh Thu, hơi sốt nhẹ, đồng thời lại đưa tay vào trong chăn, nắm tay của Thẩm Thanh Thu, xúc cảm lạnh lẽo, mang theo mấy phần mồ hôi lạnh, nhiệt độ trong chăn cũng thấp.
            “Có chỗ nào người thấy không thoải mái sao?”
            Thẩm Thanh Thu không biết tại sao, từ sáng nay ngủ dậy đã cảm thấy có chút vô lực, luôn có một luồng khí lạnh tán loạn trong cơ thể y, cùng với thứ gì giống như làm ùn tắc kinh mạch, ngược lại cũng không có vấn đề gì, nhưng từ lúc ngủ trưa thức dậy, cảm giác nghiêm trọng hơn một chút.
            Y lắc đầu, tránh cái tay đang nắm lấy mình kia của Lạc Băng Hà, chống nửa người trên, muốn ngồi dậy, cố tỉnh táo một chút, xem có tốt hơn tí nào hay không.
            Không biết do thức dậy quá đột ngột hay là như thế nào, Thẩm Thanh Thu vừa ngồi dậy, chỉ cảm thấy một luồng khí xông về ót, tức khắc thấy chóng mặt không thôi, bên tai cũng kèm theo âm thanh ù ù, chỉ cảm thấy toàn thân giống như đột nhiên ngưng trệ, không thể động đậy, nhất thời mất lực, ngã xuống.
            Lạc Băng Hà nhanh tay nhanh mắt mà đỡ Thẩm Thanh Thu dậy, thuận thế ngồi ở trên giường, để Thẩm Thanh Thu dựa vào lòng mình, bệnh này tới quá nhanh, trong phút chốc, Thẩm Thanh Thu đã đau đầu không ngừng, mê man.
            Y trong lúc mơ hồ nghe Lạc Băng Hà gọi hai chữ “Sư tôn” nhưng do huyết khí không thông, khí lạnh liên tục dâng lên, khiến cho y chảy mồ hôi lạnh ròng ròng, tay tái nhợt vô lực siết chặt chăn nệm dưới thân.
Reply

janna307

Đáng lẽ mình đăng trên chính fic nhưng không biết mạng bị gì mà mình không chỉnh sửa tác phẩm được, chỉ có thể đành đăng ở đây. Hy vọng mọi người đọc được :">

janna307

Đầu tiên là chúc mọi người năm mới đầy sức khỏe nè, vạn sự như ý nè. Xin lỗi mọi người vì hôm nay không có chương mới nhé vì mình hôm nay khá bận, có lẽ không kịp edit cho mọi người để kết thúc năm. Dù mình có ấp ủ vài đoản sủng ngắn để kết thúc cùng bắt đầu năm mới đầy ngọt ngào :">. Cuối cùng là chúc mọi người năm mới vui vẻ nhé.