maudochay

✨   ✨
          	— ̣ ́ —
          	
          	──────  ⸙ ˚₊·  ·₊˚ ⸙  ──────
          	⟣ Giữa gông xiềng của thời đại, thứ rẻ rúng nhất lại là lòng người. ⟢
          	
          	 Hạ Chí, người vùng vẫy trong hố sâu của quá khứ, đứa con của khoảng trống và tiếng vọng không lời. Hay Hạ Chí, một cái tên mềm như nắng vỡ giữa trời hạ, nơi những mảnh tình chưa kịp gọi tên đã hóa tàn tro, là những tháng ngày chơi vơi của tình yêu giữa nắng hạ vỡ đôi.
          	
          	"Gửi chúng ta giữa lưng chừng nắng hạ"
          	
          	Nơi này có ba má mình, những trân quý đời mình.
          	
          	Độc Tôn: Lý Thương Hách × Hán Vương Hạo
          	
          	Và một vài mảnh tình vụn vặt khác: Trịnh Chí Huân × Kim Hách Khuê
          	Văn Thành Tuấn × Thôi Huyền An
          	
          	──────  ⸙ ˚₊·  ·₊˚ ⸙  ──────
          	
          	Đã sáu năm miệt mài viết, như một kẻ rong ruổi trên con đường đầy gió tuyết, tìm kiếm chút ánh sáng trong từng con chữ. Yêu mùa đông nước Nga, yêu cái rét buốt cắt da thịt nhưng trong suốt như pha lê, yêu nền văn chương nơi từng câu chữ như vết dao cứa vào linh hồn, nơi Dostoevsky, Pushkin, Yesenin và bao đại thi hào đã biến nỗi đau thành thứ nghệ thuật diễm lệ.
          	
          	Mình không phải nhà văn, chỉ là kẻ gom nhặt chữ nghĩa vụn vỡ.
          	Không phải họa sĩ, chỉ là kẻ tập tễnh vẽ lại bóng mình trên nền cỏ lộng gió.
          	
          	"Viết để nhớ, để quên, để yêu, để chết đi rồi sống lại trong từng dòng mực chảy."
          	
          	╭───────────────╮
          	   ⟡ Cuộc sống không được đo bằng số lần ta hít thở, mà bằng số lần trái tim bị bóp nghẹt — Hạ Chí ⟡
          	     một kẻ mộng du giữa tuyết trắng,
          	      vẽ lại những vết thương bằng chữ.
          	╰───────────────╯
          	
          	❝ Không phải ai đi trong bóng tối cũng lạc đường. Có kẻ chỉ tìm lại chính mình. ❞
          	
          	─ ̣ ́ ∘
          	⋆彡     ⋆彡
          	
          	──────  ⸙ ˚₊·  ·₊˚ ⸙  ──────
          	
          	"Đêm không đáng sợ, chỉ đáng sợ khi không ai còn thấy được vẻ đẹp của nó."
          	
          	— ̣ ́
          	
          	   ℎ ℎ . 
          	
          	

maudochay

✨   ✨
          — ̣ ́ —
          
          ──────  ⸙ ˚₊·  ·₊˚ ⸙  ──────
          ⟣ Giữa gông xiềng của thời đại, thứ rẻ rúng nhất lại là lòng người. ⟢
          
           Hạ Chí, người vùng vẫy trong hố sâu của quá khứ, đứa con của khoảng trống và tiếng vọng không lời. Hay Hạ Chí, một cái tên mềm như nắng vỡ giữa trời hạ, nơi những mảnh tình chưa kịp gọi tên đã hóa tàn tro, là những tháng ngày chơi vơi của tình yêu giữa nắng hạ vỡ đôi.
          
          "Gửi chúng ta giữa lưng chừng nắng hạ"
          
          Nơi này có ba má mình, những trân quý đời mình.
          
          Độc Tôn: Lý Thương Hách × Hán Vương Hạo
          
          Và một vài mảnh tình vụn vặt khác: Trịnh Chí Huân × Kim Hách Khuê
          Văn Thành Tuấn × Thôi Huyền An
          
          ──────  ⸙ ˚₊·  ·₊˚ ⸙  ──────
          
          Đã sáu năm miệt mài viết, như một kẻ rong ruổi trên con đường đầy gió tuyết, tìm kiếm chút ánh sáng trong từng con chữ. Yêu mùa đông nước Nga, yêu cái rét buốt cắt da thịt nhưng trong suốt như pha lê, yêu nền văn chương nơi từng câu chữ như vết dao cứa vào linh hồn, nơi Dostoevsky, Pushkin, Yesenin và bao đại thi hào đã biến nỗi đau thành thứ nghệ thuật diễm lệ.
          
          Mình không phải nhà văn, chỉ là kẻ gom nhặt chữ nghĩa vụn vỡ.
          Không phải họa sĩ, chỉ là kẻ tập tễnh vẽ lại bóng mình trên nền cỏ lộng gió.
          
          "Viết để nhớ, để quên, để yêu, để chết đi rồi sống lại trong từng dòng mực chảy."
          
          ╭───────────────╮
             ⟡ Cuộc sống không được đo bằng số lần ta hít thở, mà bằng số lần trái tim bị bóp nghẹt — Hạ Chí ⟡
               một kẻ mộng du giữa tuyết trắng,
                vẽ lại những vết thương bằng chữ.
          ╰───────────────╯
          
          ❝ Không phải ai đi trong bóng tối cũng lạc đường. Có kẻ chỉ tìm lại chính mình. ❞
          
          ─ ̣ ́ ∘
          ⋆彡     ⋆彡
          
          ──────  ⸙ ˚₊·  ·₊˚ ⸙  ──────
          
          "Đêm không đáng sợ, chỉ đáng sợ khi không ai còn thấy được vẻ đẹp của nó."
          
          — ̣ ́
          
             ℎ ℎ . 
          
          

maudochay

Tôi nhung ngớ em trong cả những đêm lạnh lẽo căm mình, nhớ mùi hương em mát ngọt mà thanh lành. Tôi nguyện đúc cho em một bông hồng vàng từ lớp bụi mờ nhoè nhoẹt, tôi biến mình thành anh chàng cựu binh trung đoàn hai mươi bảy xa xưa. Thấp thỏm bên dòng văn ảm đạm, chàng hốt rác và cô lính tôi yêu.
          
          - Cầm Ca