mecuIlay

Giá như t k tồn tại, k phải là một thực thể hay là một linh hồn trong vũ trụ này. T sẽ chẳng là ai hay chẳng là bất kì thứ gì, một ngày t sống nó vô nghĩa như một xác chết, vô ích, vô ưu, vô nghĩa. Điều đó k có nghĩa là t muốn chết, t rất sợ đau, t càng sợ người thân buồn và khóc hơn cả. T có nói với bạn mình rằng t k muốn tồn tại, nó bảo t là t quá tiêu cực. T k nghĩ vậy, dưới góc nhìn khác họ k là t, họ k thể hiểu đc t đang chịu những gì, t có giải thích. Chính xác là cái "k tồn tại" nó khó hơn việc 44 nhiều và dường như rất khó xảy ra. Vốn dĩ con người đc lập trình là sinh lão bệnh tử, rồi lại thành một linh hồn hay đúng hơn là một thực thể k xác định, rồi lại đi vào vòng luân hồi, chuyển kiếp, chưa hết duyên trần thì lại bám vào đâu đó mà dấp dưỡng, thật sự rất phiền phức. 

mecuIlay

Chẳng việc gì phiền hơn nó cả, sinh lão bệnh tử, hỉ nộ ái ố, tất cả đều phải trải qua dù ít hay nhiều. T lười, t k muốn, vốn dĩ t cũng k hiểu sao mình có thể tồn tại đến giờ, lúc nhỏ t tự tìm đồ chơi cho mình, tự tìm niềm vui trong học tập, tự an ủi mình, tự khóc, tự nín, tự bệnh, tự khỏi, t k nói dối đâu. Tất cả t đều cố gắng tự làm, k ở gần ba mẹ xung quanh sẽ phiền hà mọi người, hiện tại t vẫn giữ nó cho riêng mình, bề ngoài t là một đứa con gái vui vẻ, thân thiện, dễ gần, dễ mến, t tốt với bạn bè của mình k quan trọng là trai hay gái. Họ đều thấy t như vậy, nhưng đôi khi t thấy t thật sự hai mặt hay giống như người khác vậy, t vô tâm lắm. Chính xác thì t thờ ơ với tất cả, t vị kỷ, đúng là như vậy. Tại sao phải quan tâm nhiều thứ trong khi nó k liên quan đến mình? Bạn buồn vì thất tình, t ở cương vị là người bạn, t sẽ lắng nghe, sẽ cho bạn lời khuyên, bạn có thể nghe nó hoặc không. Chỉ vậy thôi, nhưng ít ai làm được, cái họ cần là một cái nộm nghe được câu chuyện đó và tương tác với họ, việc đó cứ lặp đi lặp lại đến nỗi phát ngán, xàm lồn hãm cặc, chẳng ai rãnh với việc nghe họ than vãn suốt ngày rồi lại lặp lại sai lầm ngu dốt đó, rất phiền. Lý do đó nên t chỉ dùng não đối với những câu chuyện thật lòng cần hướng giải quyết, còn lại thì cứ skip. Đỡ phiền, kể cả ở một mức độ nặng hơn dường như t đã k còn quan tâm những thứ khác, kể cả bản thân mình. T sống với một suy nghĩ, rồi một ngày lại trôi qua thế đấy. Cuộc vui rồi sẽ tàn, dựa núi núi sẽ đổ, dựa người người sẽ rời đi, k t muốn dựa dẫm ai cả, kể cả người nhà, việc này t đã hình thành từ cấp 1, khi t nhận ra t đang ăn nhờ ở đậu, nếu t làm mất lòng dì mình, t sẽ k đc sử dụng máy tính để chơi game, nếu t cãi nhau với bạn cùng bạn nó sẽ k chỉ t làm toán, tốt nhất là k nên phụ thuộc ai cả, chơi game k đc, t đi bắt cá, bắt cào cào, k chỉ bài đc thì t tự học lâu hơn hoặc tìm mối quan hệ mới. T học được nó từ những câu chuyện rất nhỏ.
Reply

vtakook

kh có gi đâu nma đọc những dòng tâm sự của cô t thấy thương quá ,mong rằng cô sẽ có cái nhìn tích cực hơn về mọi thứ nhe cg như biết yêu thương bản thân mình nhiều hơn ,buông bỏ những thứ làm cho mình đau ,tìm những hạnh phúc mới .năm mới t cg chúc cô 1 năm mới hp ,vv ,khỏe mạnh ,mọi việc thuận lợi ,... nchung là mong cô sẽ tốt hơn thoi 

mecuIlay

Giá như t k tồn tại, k phải là một thực thể hay là một linh hồn trong vũ trụ này. T sẽ chẳng là ai hay chẳng là bất kì thứ gì, một ngày t sống nó vô nghĩa như một xác chết, vô ích, vô ưu, vô nghĩa. Điều đó k có nghĩa là t muốn chết, t rất sợ đau, t càng sợ người thân buồn và khóc hơn cả. T có nói với bạn mình rằng t k muốn tồn tại, nó bảo t là t quá tiêu cực. T k nghĩ vậy, dưới góc nhìn khác họ k là t, họ k thể hiểu đc t đang chịu những gì, t có giải thích. Chính xác là cái "k tồn tại" nó khó hơn việc 44 nhiều và dường như rất khó xảy ra. Vốn dĩ con người đc lập trình là sinh lão bệnh tử, rồi lại thành một linh hồn hay đúng hơn là một thực thể k xác định, rồi lại đi vào vòng luân hồi, chuyển kiếp, chưa hết duyên trần thì lại bám vào đâu đó mà dấp dưỡng, thật sự rất phiền phức. 

mecuIlay

Chẳng việc gì phiền hơn nó cả, sinh lão bệnh tử, hỉ nộ ái ố, tất cả đều phải trải qua dù ít hay nhiều. T lười, t k muốn, vốn dĩ t cũng k hiểu sao mình có thể tồn tại đến giờ, lúc nhỏ t tự tìm đồ chơi cho mình, tự tìm niềm vui trong học tập, tự an ủi mình, tự khóc, tự nín, tự bệnh, tự khỏi, t k nói dối đâu. Tất cả t đều cố gắng tự làm, k ở gần ba mẹ xung quanh sẽ phiền hà mọi người, hiện tại t vẫn giữ nó cho riêng mình, bề ngoài t là một đứa con gái vui vẻ, thân thiện, dễ gần, dễ mến, t tốt với bạn bè của mình k quan trọng là trai hay gái. Họ đều thấy t như vậy, nhưng đôi khi t thấy t thật sự hai mặt hay giống như người khác vậy, t vô tâm lắm. Chính xác thì t thờ ơ với tất cả, t vị kỷ, đúng là như vậy. Tại sao phải quan tâm nhiều thứ trong khi nó k liên quan đến mình? Bạn buồn vì thất tình, t ở cương vị là người bạn, t sẽ lắng nghe, sẽ cho bạn lời khuyên, bạn có thể nghe nó hoặc không. Chỉ vậy thôi, nhưng ít ai làm được, cái họ cần là một cái nộm nghe được câu chuyện đó và tương tác với họ, việc đó cứ lặp đi lặp lại đến nỗi phát ngán, xàm lồn hãm cặc, chẳng ai rãnh với việc nghe họ than vãn suốt ngày rồi lại lặp lại sai lầm ngu dốt đó, rất phiền. Lý do đó nên t chỉ dùng não đối với những câu chuyện thật lòng cần hướng giải quyết, còn lại thì cứ skip. Đỡ phiền, kể cả ở một mức độ nặng hơn dường như t đã k còn quan tâm những thứ khác, kể cả bản thân mình. T sống với một suy nghĩ, rồi một ngày lại trôi qua thế đấy. Cuộc vui rồi sẽ tàn, dựa núi núi sẽ đổ, dựa người người sẽ rời đi, k t muốn dựa dẫm ai cả, kể cả người nhà, việc này t đã hình thành từ cấp 1, khi t nhận ra t đang ăn nhờ ở đậu, nếu t làm mất lòng dì mình, t sẽ k đc sử dụng máy tính để chơi game, nếu t cãi nhau với bạn cùng bạn nó sẽ k chỉ t làm toán, tốt nhất là k nên phụ thuộc ai cả, chơi game k đc, t đi bắt cá, bắt cào cào, k chỉ bài đc thì t tự học lâu hơn hoặc tìm mối quan hệ mới. T học được nó từ những câu chuyện rất nhỏ.
Reply

mecuIlay

Haha, ngày 8 nó giận t, ngày 9 thì k biết còn giận k. Nhưng nó nói dối t, 23h15 có điểm hp ktvm t biết mình qua môn t vui vl và t đã nhắn ngay cho nó. Nó bảo nó buồn ngủ nên t nghĩ nó ngủ rồi, thật ra nó chưa ngủ, t spam 1 lát cuối cùng nó cũng rep nhưng lại khá hời hợt. T hỏi "nảy giờ làm gì mà k rep" thì nó lại lẫn tránh bằng câu trả lời "có mình Tôm rớt hả chị" :)) nó bảo nó ngủ thì sao nó lại biết hay nhỉ, t luôn nói với nó về hp ktvm t rất sợ rớt, khi có điểm nó k hỏi t mà lại hỏi Tôm trước. T nghi rồi, thế rồi t chỉ muốn nhắn tin với nó 1 lát nữa và nó nói nó buồn ngủ. Ok t chút nó ngủ ngoan, à ha sáng ra thấy fb nó và Tôm onl 3 tiếng trước, cảm giác k biết diễn ra sao và đến khi hỏi Tôm, Tôm bảo cả 2 nhắn từ 12h tới 3h sáng. Haha nói gì đây, nó nằm ngoài giới hạn chịu đựng của t rồi. Hôm qua, t nói rõ rồi, t chờ nó nhưng chưa thấy nó rep và t đã đi ngủ. T lẫn trốn lần này, nó nghĩ t từ bỏ cũng đc, chuyện nhà chưa xong lại đến chuyện khác. T k nhiều năng lượng đến vậy, dù sao cũng nghỉ 3 tuần. Sau này học cũng k học chung nhiều, nhưng giờ t k muốn đối mặt với nó nữa 

mecuIlay

@ mecuIlay  xem nào, vốn dĩ t định sau 1 tuần thì nói chuyện với nhau. Nhưng mà bây giờ t nghĩ thông suốt rồi
Reply

mecuIlay

@ mecuIlay  *chúc
Reply

mecuIlay

T đang gặp vấn đề với nhiều suy nghĩ, t k dám nói với ai hay đặt câu hỏi với nó. Nó khóc vì bạn đó có bạn trai, nó nói nó quyết định THỬ từ bỏ 1 lần. T mới hỏi nó, "trước nay em thử chưa" và câu trả lời là "chưa bao giờ", "người đó luôn có 1 vị trí trong tim". Vậy cơ hội nó cho t ở đây là gì? Nó hôn t, nó nói nhớ t, nó từng nói với t là chuyện về bạn đó nó đã bỏ qua rồi, k nghĩ về nữa, nó nói t có hành động giống với bạn đó từ cách nói chuyện đến việc tao nói tiếng Trung hay khi tao meo meo. Nếu xâu chuỗi toàn bộ thì ở trong trường nó né tránh tiếp xúc với t, sợ bị người khác hiểu lầm, có lẽ gu nó là nhỏ nhắn eo thon ngực bự? Nó từng nói nếu t có dáng ngon nó sẽ suy nghĩ lại, luôn gửi hình gái và thả tim gái cho t xem, kể cả hôm qua nó nói "em đi lotte thấy gái xinh gái ngon, quên luôn chị". Thật ra thứ t suy nghĩ nhiều nhất chính là, nếu bạn đó k có bạn trai mới liệu rằng đến lúc t và nó quen nhau, nó có bỏ t vì bạn đó k? Câu trả lời t cũng rõ rồi, t biết bản thân đang cố chấp vì lời hứa 3 tháng nhưng t cũng rõ.

mecuIlay

Đủ lâu, đủ vấn đề, đủ giác ngộ thì t mới dứt khoát được, nó có thể duy nhất với t ở hiện tại nhưng nó sẽ k là duy nhất mãi mãi. T thích sự công bằng, t thích 1 tình yêu trưởng thành cũng có thể trẻ con xíu, nhưng thứ t cần là 1 người đàn ông yêu t, chăm sóc t, quan tâm t, lo lắng cho t, chiều chuộng t. Những thứ này nó đều k có, nó k quan tâm đến cảm xúc của t, nó cũng k quan tâm đến t ra sao (khi t về chung với nó, t nói xạo rằng t lạnh để nó lái xe chở t, nó nói nó k quan tâm, khi t về nhà nó cũng k hỏi xem t đã về chưa, khi t qua rước nó đi chơi nó chỉ muốn t chở nó, nó nói rằng nó mệt, t hỏi lý do thì chỉ nói đơn là k ngủ trưa. T vẫn chở nó, dù bản thân t cũng k ngủ trưa và vừa đi làm ca sáng về). Một lần, hai lần, ba lần, bốn lần...
            Sự thật là t quá chán với cảnh nó tránh t rồi, nên hôm qua thi xong ktvm t đã thấy nó đứng chờ và nhìn t, nhưng t cố tình lơ như k thấy. Hiện tại, chỉ cần nhìn nó, là t lại nhớ lại đủ chuyện, t k tỏ ra mình giận hay buồn nhưng t sẽ nói với nó rằng t biết buồn. Chỉ vậy thôi, hiện tại nó quan tâm cũng được, k quan tâm cũng được. Lần này, đến lượt t mệt rồi
Reply

mecuIlay

Ngày càng thấy khó hiểu, đi ăn, đi học nó né t vì sợ người khác hiểu lầm, đồ ăn tao gắp cho nó trước mặt bạn bè. Nó lại muốn đưa sang cho đứa khác, hôm qua t té cầu thang, có lẽ nó cũng thấy nhưng nó chưa từng quan tâm thì phải. Lên xe t cố tình đưa tay ra và nói "đau quá tr nảy đỡ xong giờ nó nhức quá huhu", nó k xoa lấy tay t lấy 1 lần và có lẽ nó cũng quên rồi. Đưa tới ktx, t chưa quay xe về là nó đã quay lưng vô, t về đến nhà cũng k hỏi t lấy 1 câu "đã về chưa" dù t là 1 đứa con gái đã uống rượu và phải chạy 1 quãng đường xa về nhà. Thế về còn thấy nó onl và up ghi chú bài hát gì gì đó ám thị nyc, vào fb thì thấy để bài hát "chỉ yêu duy nhất mình em" hahahah. Nó mệt, t lái xe, nó muốn uống bia, muốn nhậu. Một đứa lười như t phải chạy xa mà đi tiệc với nó để chở nó về, k biết bao nhiêu lần lời nói nó làm t buồn nhưng t k tỏ ra mình buồn. Một đứa đã tiêu cực, ovtk, t cần mình đủ năng lượng để trung hòa cả 2 hoặc ít nhất là giả vờ. Bao nhiêu lần t muốn gọi điện thoại cho nó, muốn nói chuyện với nó, nó cúp máy ngang vì sợ bạn hiểu lầm, như lúc nảy thì sợ ba hiểu lầm. Còn t thì sao? T cũng buồn chứ, tủi thân chứ? Vậy mà lúc nảy vì 1 tin nhắn hỏi t call k, đúng là t đang nói chuyện với bạn(nữ) nên cố tình lơ. Sau đó t gọi lại thì "bây giờ em mệt rồi, em k muốn nói chuyện nữa", t xin lỗi, t giải thích. Nó chỉ là nó k muốn nói chuyện thôi nhưng biểu hiện như là giận t vậy. Rồi lại nhắn "sau này chắc k có việc call nữa đâu":)) hahah. HP ơi, chịu đựng được bao lâu đây

mecuIlay

Kì hạn 3 tháng, buồn chắc chắn phải buồn. Nhưng mà, đơn phương đau lòng thật, 1 đứa con gái uống rượu chạy từ CT về VL chẳng lẽ 1 lời hỏi thăm về chưa cũng k thể? Từ chối k biết bao nhiêu lần, nói lời đau lòng k biết bao nhiêu cho đủ, t chưa từng là sự ưu tiên trong mắt nó. K sao, còn 1 chặng đường dài. 29/01/2025

mecuIlay

Mở màn cho đầu tháng đầy thú vị, thích 1 người bị từ chối, bị phũ nói toàn lời gai góc vẫn cứ hường theo. Hẳn 3 tháng đấy, mạnh mồm thật. Làm việc nhóm? Khó chịu thật, khóc 2 lần. Lần đầu do bị từ chối, lần 2 tủi thân. Bao nhiêu tuổi rồi HP ơi, sao mày vẫn k kiềm chế đc cảm xúc này vậy