mestellia

để tui

mestellia

thật ra là mestellia nói
Reply

mestellia

wattpad không nói: "Em quên anh rồi."
          	  wattpad nói:
          	  "Tìm đâu một hồi kết đẹp cho chúng mình? Khi làn mưa đi mất, người từng tồn tại trong kí ức như một bức tranh thấm nước, nhòe đi. Đã từng ở đó, nhưng lại như chưa từng."
Reply

mestellia

để tui

mestellia

thật ra là mestellia nói
Reply

mestellia

wattpad không nói: "Em quên anh rồi."
            wattpad nói:
            "Tìm đâu một hồi kết đẹp cho chúng mình? Khi làn mưa đi mất, người từng tồn tại trong kí ức như một bức tranh thấm nước, nhòe đi. Đã từng ở đó, nhưng lại như chưa từng."
Reply

mestellia

mình nhận ra mình thích cái kiểu trước ngọt sau ngược đến mức chém nhau lắm nhé=)))

mestellia

quất cho cái BE nữa hết sảy luôn
Reply

mestellia

thích kiểu một trong hai đứa ngủm củ tỏi nữa
Reply

mestellia

ý là mình nhận ra, định kiến không mất đi mà chỉ ẩn sâu dưới lớp vỏ bọc hiện đại, bộc phát qua lời nói và hành động, được người ta chối bỏ bởi hàng triệu lý do hoàn cảnh.
          
          mình cũng nhận ra, miễn là nơi có người biết đến ai là ai, thì sẽ luôn luôn là vùng đất quỷ tha ma bắt của mình.

mestellia

Em không nghĩ rằng đàn bướm trong bụng Hiori đủ lớn để tạo ra một cơn bão trong tâm trí cậu. Mọi thứ của mùa hè đều nhạt nhòa như được quay bởi một cái máy quay phim cũ rích mua ở một cửa hàng đồ cũ bé tí ở góc đường, có khi, rồi cậu ấy sẽ không còn nhớ mặt em có hình dáng ra sao nữa.
          
          Nếu Yoichi rời Florence, mùa hè của em đã chấm dứt - căn dinh thự, cẩm tú cầu, con chó ngu ngốc Scheta, đường phố chật ních khách du lịch đeo trên vai cái balo to tướng, những cô nàng sành điệu khoát váy áo tươi cười; qua khung cửa sổ chiếc Ford mới cóng, Yoichi thấy một khung cảnh muôn màu muôn vẻ, nhưng em chỉ thấy thôi, không có em tồn tại trong đó.
          
          Như đàn bướm trong bụng của Hiori, lượn lờ xung quanh bãi hoa rực nắng rồi vỡ tan vào hư không, lặng thinh, như chưa từng tồn tại.
          
          "Cậu sẽ đến làm ở nhà hàng pasta Néville sao?"
          
          Hiori nghiêng đầu, bảo rằng không biết. Đời cậu dài mà, cậu tự do như một cánh bướm, cậu có quyền lựa chọn cho mình một ngã rẽ giữa những con phố kín người.
          
          Còn Yoichi, em sẽ đi thẳng. Một đường đến đỉnh cuộc đời.
          
          "Tớ thích pasta ở đó lắm."

mestellia

Sau này, Yoichi biết rằng, Hiori chưa từng xin việc ở nhà hàng Néville. Trời đông lạnh, đàn bướm của em tan biến.
Reply

mestellia

Tiếc là con không tin vào kiếp sau. Nhưng nếu thứ gọi là "kiếp sau" thật sự tồn tại ở đâu đó trong vũ trụ vô tận này, con mong rằng thế giới đó sẽ nhẹ nhàng hơn với chúng ta.

mestellia

Isagi từng nói, có lẽ áo Blouse không hề hợp với em.
          
          Trái tim Isagi mỏng manh và dễ vỡ tựa thủy tinh, em dễ sợ hãi trước cái chết - thứ tồn tại song song với chiến tranh, dịch bệnh; với sự tham lam và ích kỉ của con người.

mestellia

ngôi thứ 1 khó diễn tả đủ ý quó
Reply

mestellia

đắn đo xem nên viết ngôi thứ 1 hay thứ 3
Reply

mestellia

ai cũng sợ chết mà. người muốn chết trước lúc sắp chết người ta cũng sẽ sợ thôi.
Reply

mestellia

Thật ra em luôn biết rằng anh chẳng yêu em nhiều đến thế. Nhưng em lấy tình yêu của em ra thề với anh, em chưa từng thấy ánh nắng rạng rỡ đến vậy khi em gặp anh; em cứ ngỡ mình sẽ yêu và được yêu, à, chỉ là "ngỡ" thôi.
          
          Kể cả như thế, anh à. Kể cả như thế, chưa một giây phút nào em hối hận vì mình đã yêu.
          
          Dốc hết mọi thứ em có cho một tình yêu to lớn không từ nào có thể diễn tả bằng lời, em yêu cái cảm xúc đó hơn tất thảy. Và cũng chẳng sao cả nếu anh không yêu em,
          
          Vì bây giờ, anh ơi. Cho dù nắng nhạt màu đi mất, gió thổi lạnh cóng những đầu ngón tay, hương nước hoa anh phai dần trên chiếc áo cuối cùng anh để quên trong tủ.
          
          Cho dù em yêu anh nhiều đến vậy. Em, sẽ không quay đầu nữa.

mestellia

Với tôi, con người là giống loài mong manh.
          
          Ai mà biết được ta sẽ chết vì cái gì? Một bữa ăn ngon, một vết cào từ một con mèo đáng yêu, một người mình dành cả tấm lòng để yêu?
          
          Cuộc sống của tôi méo mó như vậy đó. Tôi đâu thể biết được liệu cô có hạ độc tôi sau khi ôm tôi cả đêm hay không? Đặt ra mục đích là để đạt được, bỏ một đêm để giết một người, đáng mà.

mestellia

Trái tim tôi làm bằng thủy tinh đấy.
            
            Nên mong cô đây hãy cầm cho chắc vào, nhé.
Reply