moixeehe

anh ấy không nói: “anh không thích em”
          	
          	anh ấy nói: “tiệc cũng tàn rồi, em nên về đi thôi. chúng ta không về chung đường, em về cẩn thận.”

moixeehe

nếu nước mắt trôi đi bao nhiêu yêu thương ngày cũ mãi xa, anh sẽ không khóc để cố giữ lấy những ân tình của chúng ta
Reply

moixeehe

– chuyện đó không là gì hết, cho dù không thể thành đôi thì chúng ta vẫn là người nhà của nhau mà? 
          	  
          	  – sao lại không là gì hết? anh đã không chấp nhận em, chúng ta chỉ là người dưng thôi, từ giờ con đường sau này của chúng ta khác nhau rồi.
Reply

moixeehe

anh ấy không nói: “anh không thích em”
          
          anh ấy nói: “tiệc cũng tàn rồi, em nên về đi thôi. chúng ta không về chung đường, em về cẩn thận.”

moixeehe

nếu nước mắt trôi đi bao nhiêu yêu thương ngày cũ mãi xa, anh sẽ không khóc để cố giữ lấy những ân tình của chúng ta
Reply

moixeehe

– chuyện đó không là gì hết, cho dù không thể thành đôi thì chúng ta vẫn là người nhà của nhau mà? 
            
            – sao lại không là gì hết? anh đã không chấp nhận em, chúng ta chỉ là người dưng thôi, từ giờ con đường sau này của chúng ta khác nhau rồi.
Reply

moixeehe

không phải fan đoàn 
          không phải ot7 
          không phải ot11

moixeehe

lân mình cũng thíc nma mình chưa tìm hiểu nhiều hihi
Reply

moixeehe

bách khoa swag low-tech >< 
Reply

moixeehe

công tâm mà nói thì ọt3 
Reply

moixeehe

vui thôi đừng vui quá, không người khổ lại là mình ㅋㅋㅋㅋ

moixeehe

vậy nên cái ngày hoàng long một mình bước đến toà án, vest đen cùng chelsea boots, trên tay là tờ giấy ly hôn với đơn phương chữ kí của một mình em, giới thượng lưu được một phen xào xáo. 
            
            người ta bàn tán mãi, người ta kháo nhau rằng vị hôn phu của em tệ bạc lắm, rằng con hoàng yến kia hình như đã đổi hướng bay về phương nam, nên tạ hoàng long đã không còn chỗ đứng trong lòng lê thiếu gia nữa. có người gật gù, có người không tin bèn cãi lại, nhưng em chỉ im lặng, không buồn hé răng nửa lời. 
            
            đó không phải kiểu của em, người ta chỉ trích hắn tệ, em không phản pháo được, nhưng trước khi kết hôn cùng hắn, khi mỗi ngày thức dậy đều thuộc quyền kiểm soát của anh trai, em cũng sống đâu dễ dàng gì? 
            
            
Reply

moixeehe

- thật sự là chia tay anh lân hả anh? không còn cứu vãn được gì nữa ạ? 
            
            giọng lâm anh vang lên đều đều qua loa ngoài điện thoại, nơi hoàng long đang rảnh tay soạn tủ quần áo, gấp gọn chúng, bỏ vào vali. 
            
            - có những thứ cần phải kết thúc để bắt đầu, em à. 
            
            hoàng long thản nhiên đáp lời. 
            
            ; 
            
            - long lên đây anh cõng, mình về thôi. 
            
            hồng cường nhìn thấy vết thương đương chảy máu trên đầu gối hoàng long liền cau mày, lườm duy lân một cái cháy mặt trước khi cúi xuống, anh vỗ vỗ vai mình. 
            
            [..] 
            
            nhưng đấy không phải hoàn toàn là em, em chỉ đang cố cho họ thấy trạng thái tốt nhất của mình.  người ta nói em rằng ăn sung mặc sướng, sinh ra ngậm thìa vàng, bên trên là một anh trai nhất mực che chở dù không cùng cha. cả đời không phải muộn phiền lo toan cuộc sống, huống chi là phải luồn lách giữa những gã đàn ông giàu có để sống. 
Reply

moixeehe

cũng không biết nữa, liệu chưa từng có, hay có được rồi lại mất đi sẽ đau đớn hơn? 
Reply

moixeehe

đố các bạn trên thế gian này khoảng cách nào là xa nhất

moixeehe

thằng ck lớp trưởng học đường - con vk trà đá lề đường - thằng em học giỏi kiểu lấc cấc
Reply

moixeehe

material vl luôn đó trời mỗi đứa 1 vibe
Reply

moixeehe

đâu cần anh em có, đâu khó có anh em
Reply

moixeehe

| cường giả sâm lâm 
          
          “nhưng em sợ anh ấy sau này sẽ trở thành hình tượng, ảnh hưởng đến mọi tiêu chuẩn liên quan đến tình yêu của em.”
          
          “em sợ sau này, khi nhìn vào ánh mắt của ai, bất giác đều sẽ so sánh họ với anh ấy. thì cứ cho là anh ấy không mười phân vẹn mười đi, nhưng mà lỡ– 
          
          cả đời này của em, định sẵn chỉ gặp được người chín mươi điểm thì sao?”

moixeehe

và sau đó, chúng tôi không còn gặp lại nhau nữa. 
            
            ba tháng, một năm rồi lại hai năm. thu qua đông đến, mãi năm năm về sau, tôi mới gặp lại anh ấy, trong chính đám cưới của anh. 
            
            anh lộng lẫy, xinh đẹp và mỉm cười đứng cạnh một người khác, dĩ nhiên người ấy không phải tôi. 
            
            pháo hoa tung đỏ rực giữa trời, tiếng đám đông ồn ào hò reo đi cái trống rỗng trong lòng tôi, tôi vẫn nâng ly cùng mọi người để chúc mừng anh khi anh nắm tay người ấy đến bàn, tôi cũng cười tươi nhất trong bức ảnh tập thể ngày hôm đó. 
            
            nhưng tôi đã không nói chuyện với anh, dẫu anh đã chủ động đưa tay về phía mình. 
            
            tôi đã đến gặp anh vào ngày anh đẹp nhất, tôi đã giữ đúng lời hứa của mình, nhưng anh có biết không? 
            
            giữa thánh đường rộng lớn đó, giữa đám cưới mà anh vẫn ngày đêm ao ước, có một người, tôi đã từng ước ao. 
Reply

moixeehe

hẹn gặp lại anh nhé. 
            
            vào cái ngày mà em không còn mãi đùa cợt dưới cơn mưa để mái tóc ướt nhèm làm anh lo lắng, không còn trẻ con hỏi rằng trong số mọi người ở đây anh thích ai nhất, cũng không còn say xỉn ở quán rượu, quên mang chìa khoá cổng phải gọi anh xuống chờ. 
            
            hẹn gặp lại anh nhé, vào một ngày em sẽ mặc áo ấm, sẽ lái xe đưa anh đi khắp muôn đời, đi đến những nơi ngày xưa mình bỏ lỡ, đi đến khi bụng đói rồi lại quay về quán mì quen thuộc của những ngày tuổi trẻ của chúng ta. 
            
            hẹn gặp lại anh nhé. vào một ngày em hoàn thiện và xứng đáng với tình yêu của anh. 
            
            hẹn gặp lại anh nhé,
            
            dẫu em biết, sẽ chẳng bao giờ gặp lại được nữa. 
Reply

moixeehe

cảm ơn vì đã chở che cho em, đã hôn lên những vết thương tuổi trẻ của em

moixeehe

biến đi biến đi biến đi
Reply

moixeehe

TRAUMA =))))))))
Reply

moixeehe

đâm đúng vết cũ phát nữa là ngất luôn
Reply

moixeehe

tình đơn phương ấy, 
          quá đậm sâu
          anh tìm về nơi ta bắt đầu. 

moixeehe

sinh viên 5 tốt kính cận áo sơ mi trắng xắn tay x booking bar chelsea boot tóc xám khói
Reply

moixeehe

game cũng k hay
Reply

moixeehe

một mảnh kí ức, anh chia ra làm hai phần
          phần đầu là phần đẹp nhất, phần còn lại khắc cốt ghi tâm

moixeehe

nhưng em có một cánh cửa không khoá, phòng trường hợp anh nhớ cảm giác về nhà. 
            
            trời tối rồi, em đón anh về. 
Reply

moixeehe

“anh đâm vào tim tôi không thiếu nhát nào, giờ anh quay về và vẫn nghĩ nó còn đập vì anh sao?”
Reply