mooneverch_ange

ucheuch_ange đã đổi tên thành mooneverch_ange không vì ngày gì và không vì lí do gì cả....

mooneverch_ange

@mooneverch_ange nhìn cứ như tiếng đức
Reply

mooneverch_ange

hay là munerverch_ange nhỉ
Reply

mooneverch_ange

sao nhỉ, chắc phải mất mấy hôm để quen dần. nhưng đâu phải cái gì cũng bất biến mãi. hôm qua có thể vẫn là thế này, mai lại thành thế kia. ở đây, mình luôn trân trọng hiện tại, ngày hôm nay ở bên mình là bao nhiêu người, cũng là từng ấy người mình yêu thương nhất. cái gì đã qua rồi thì mình cứ để nó trôi qua thôi, nhớ thì vẫn nhớ, nhưng là "remember" chứ không phải "miss".
Reply

mooneverch_ange

ucheuch_ange đã đổi tên thành mooneverch_ange không vì ngày gì và không vì lí do gì cả....

mooneverch_ange

@mooneverch_ange nhìn cứ như tiếng đức
Reply

mooneverch_ange

hay là munerverch_ange nhỉ
Reply

mooneverch_ange

sao nhỉ, chắc phải mất mấy hôm để quen dần. nhưng đâu phải cái gì cũng bất biến mãi. hôm qua có thể vẫn là thế này, mai lại thành thế kia. ở đây, mình luôn trân trọng hiện tại, ngày hôm nay ở bên mình là bao nhiêu người, cũng là từng ấy người mình yêu thương nhất. cái gì đã qua rồi thì mình cứ để nó trôi qua thôi, nhớ thì vẫn nhớ, nhưng là "remember" chứ không phải "miss".
Reply

mooneverch_ange

Những mối tình cũ bao giờ cũng khiến mình nhớ mãi không quên.
          
          Mình nhớ mãi một buổi chiều tháng mười hai ba năm trước, mình ngồi trước cổng trường, viết vào cuốn sổ tay với mấy trang tách rời mấy dòng rồi rơi nước mắt.
          
          "Hôm nay trời gió lớn lắm, mong là em không bị lạnh, tôi sẽ lo."
          
          Mình vô thức khắc ghi dáng vẻ của người vào tim. Nhớ từ cái áo khoác gió hôm nay người mặc, đôi giày mới của người hôm nay thắt dây gọn gàng lại rồi, cái cách người mặc áo khoác kéo khoá cao đến cằm, cái cách người bao giờ cũng cười, và dịu dàng với mình. 
          
          Chuyện ấy đã qua cách đây ba năm rồi, từ khi mình vẫn còn trẻ con chán.
          
          Bây giờ thì khác, mình chẳng còn có thể lãng mạn hoá cách một ai đấy mặc áo khoác, thắt dây giày, leo lên xe rồi đi về nhà như một chàng hoàng tử mùa đông nữa. Năm nay cũng là một năm tẻ nhạt, nhưng bởi vì có mọi người, có những người mình đang vì họ mà cố gắng lại trở nên thật đẹp đẽ.
          
          Hà Nội, gần cuối năm 2024.

mooneverch_ange

Hôm nay lại vô tình gặp, nhưng hôm nay đã không thấy đau lòng nữa rồi.
Reply

guriyayaya

Chào bồ ạa, "Once in a moon" và những fic Guria khác của bồ thực sự ấn tượng lắm í. T_T Mình đọc Once in a moon xong mình đã khóc lụt cả nhà khờ cả người vì suy luôn ạ huhu :<. Tiện đây thì không biết bồ có thể cho mình xin contact của bồ được hơm ạ? Cảm ơn bồ nhìu vì những chiếc fic hay và xin lỗi nếu như mình có làm phiền bồ nha ạ

guriyayaya

@ucheuch_ange dạ được nha bồ ơii, cảm ơn bồ vì đã phản hồi ạaa
Reply

mooneverch_ange

@guriyayaya Ể SỐP NHẮN TUI THẬT MÀ TUI KHÔNG ĐỂ Ý NÈ TvT cảm ơn sốp vì đã ghé qua đọc và dành lời khen cho once in a moon của tui nhé. ờm thiệt ra tui cũng cày hết fic của mật mật rùi đó, tui cũng được chữa lành dữ lắm. mật mật có thể liên lạc với tui ở fb này nha: https://www.facebook.com/moribundpitchie
Reply