nnahyla

trong một thoáng ngẫm nghĩ, park jaehyuk đã nhớ đến một kim kwanghee cần mẫn cúi đầu lau chân cho mình.
          	
          	khi khung cảnh trở nên hỗn loaạn trước mắt, jaehyuk đã nghĩ đến cái chết. thật đau đớn khi ra đi trong một tai nạn giao thông, khi mà cái chết của hắn đến bất ngờ và trở thành nỗi bất hạnh của vợ con đang chờ ở nhà.
          	
          	jaehyuk đã ôm chặt đầu mình, hắn nghe tiếng cửa kính nổ lớn, tiếng chiếc xế hộp của mình vỡ nát, hắn nghe cả tiếng lòng của hắn đang gào thét. hắn muốn được sống, khi ấy đầu hắn chỉ cố cầu xin một cơ hội được sống sót mà thôi.
          	
          	đến tận khi có nhận thức một lần nữa, hắn đã cảm tạ trời đất, cảm tạ thần linh rất nhiều lần. hắn thấy vợ hắn cúi người lau từng ngón chân cho hắn, con trai gục đầu ngủ gật ở góc phòng bệnh.
          	
          	kwanghee gầy nhom, anh xơ xác và tiều tụy đến đau lòng. đôi tay anh thuần thục lau từng bộ phần cơ thể cho hắn, nhiệt độ của tay anh ấm áp lạ thường. 
          	
          	hắn biết anh đang khóc, bởi hắn nghe được tiếng khịt mũi của anh, thâyd đươnc giọt nước mắt long lanh rơi xuống giường trắng. hắn muốn ngồi dậy và ôm anh vào lòng, hôn nhẹ lên cặp mắt thâm quầng của anh.
          	
          	khi anh nhận ra hắn đã tỉnh lại, anh phấn khích, anh kích động ré lên. kwanghee nức nở ôm lấy mặt hắn, giọt nước mắt mặn chát rơi xuống má, xuống cằm hắn. 

nnahyla

trong một thoáng ngẫm nghĩ, park jaehyuk đã nhớ đến một kim kwanghee cần mẫn cúi đầu lau chân cho mình.
          
          khi khung cảnh trở nên hỗn loaạn trước mắt, jaehyuk đã nghĩ đến cái chết. thật đau đớn khi ra đi trong một tai nạn giao thông, khi mà cái chết của hắn đến bất ngờ và trở thành nỗi bất hạnh của vợ con đang chờ ở nhà.
          
          jaehyuk đã ôm chặt đầu mình, hắn nghe tiếng cửa kính nổ lớn, tiếng chiếc xế hộp của mình vỡ nát, hắn nghe cả tiếng lòng của hắn đang gào thét. hắn muốn được sống, khi ấy đầu hắn chỉ cố cầu xin một cơ hội được sống sót mà thôi.
          
          đến tận khi có nhận thức một lần nữa, hắn đã cảm tạ trời đất, cảm tạ thần linh rất nhiều lần. hắn thấy vợ hắn cúi người lau từng ngón chân cho hắn, con trai gục đầu ngủ gật ở góc phòng bệnh.
          
          kwanghee gầy nhom, anh xơ xác và tiều tụy đến đau lòng. đôi tay anh thuần thục lau từng bộ phần cơ thể cho hắn, nhiệt độ của tay anh ấm áp lạ thường. 
          
          hắn biết anh đang khóc, bởi hắn nghe được tiếng khịt mũi của anh, thâyd đươnc giọt nước mắt long lanh rơi xuống giường trắng. hắn muốn ngồi dậy và ôm anh vào lòng, hôn nhẹ lên cặp mắt thâm quầng của anh.
          
          khi anh nhận ra hắn đã tỉnh lại, anh phấn khích, anh kích động ré lên. kwanghee nức nở ôm lấy mặt hắn, giọt nước mắt mặn chát rơi xuống má, xuống cằm hắn. 

nnahyla

"anh nghĩ, yêu đương quả thật rất kì diệu. anh đã thôi hằn học với cuộc sống, thôi đau đớn với quá khứ khi yêu em; bởi em dạy anh cách yêu bản thân trước khi yêu em, cũng có lẽ là vì nếu ta không thể yêu bản thân mình thì sao có thể yêu người khác được nhỉ em? 
          
          anh yêu em, yêu đến mức sẽ thật tệ nếu trong tương lai của anh thiếu đi bóng lưng to lớn, bàn tay đẹp đẽ và đôi mắt rạng rỡ của em. 
          
          cảm ơn vì đã che chở anh, em ạ."
          

nnahyla

đọc lại hint bajikazu tôi vẫn quéo giò như xưa. tui mất lửa với TR từ hồi hết arc phạm thiên, idk, chỉ là k thấm dc cách wakui tự tay phá nát truyện của ổng th. xong tới gần đây bỗng dưng thấy nhớ bajikazu khủng khiếp, tui đọc lại TR. nó vẫn như xưa, bajikazu vẫn khiến tui yêu đến não lòng. nhưng tới khúc kết truyện thì tui lậy k thấy bajikazu của mình đâu nữa.
          
          có lẽ là bị ảnh hưởng cốt truyện do takemitchi và mikey đã thay đổi mọi thứ rồi. nhưng thsu vẫn rất muốn dc thấy one and only của bajikazu, mình yêu nó đến chết đi mất

nnahyla

vẫn ch tin dc rằng mình đã từng hết mình với cái bộ truyện này cả một năm l8 và l9. yêu đến mức chỉ cần nhắc tên kazutora đã khiến mình hào hứng sổ 1 tràng những gì mình biết về em.
            khi ấy hình như mình và kazu bằng tuôi, bâyg mình đã lớn hơn kazu của năm đó rồi. tuy theo thực tế chắc kazutora lớn hơn mình nhiều nhưng mình luôn muốn xem kazu là em, vì nhóc con nhỏ bé có nốt ruồi lệ bên mắt luôn là bạch nguyệt quang trong lòng mình
Balas

nnahyla

"kim kwanghee không thích khóc, nhưng khi ở bên em anh ấy khóc rất nhiều. không phải em làm đau anh ấy, mà là anh ấy tự làm đau chính mình để được em chú ý."
          
          "anh hyukkyu không hiểu em trai anh hả? anh ấy toán tính, mưu mô đủ điều để lọt vào mắt em. tự làm mình bỏng tay để được em thổi cho, tự chọn con đường mà song minha chắc chắn sẽ đi qua để được em cứu lấy. kwanghee thích ngoại hình em, đặc biệt thích tai rũ và đuôi vàng của em, hơn cả thế, anh ấy yêu em."
          
          "anh ấy không cho alpha khác đụng vào người, kể cả anh trai ruột. nhưng lại ôm ấp, nắm tay em đến mức cơ thể anh ấy toàn tín hương của em."
          
          "anh ấy đã lệ thuộc vào em rồi. kim kwanghee không thể là của ai nữa, em đã đánh dấu ảnh rồi."

nnahyla

tuyển thủ chứ phải cái bàn chó đâu mà cấm ngta yêu đương❓

nnahyla

buồn thì ok, cảm xúc mà, k cản dc. mà bom cái mồm lên nói như kiểu má ngta cấm con cái yêu đương nhăng nhít á. bựa vãi l=)) m nghĩ m quan trọng tới mức đó hả=)))
Balas

nnahyla

nó nực cười luôn á=))) từ hồi đu idol t đã thấy cái việc diễn viên, ca sĩ hay bất cứ ai là ng nổi tiếng có bồ là chuyện bth. fan cưới chồng, cưới vợ thậm chí là dắt con tới concert, fmt của idol dc. còn idol thì k dc có bồ❓ làm riết tưởng bị đần k đó
Balas

nnahyla

rõ là vậy, kim kwanghee thích ôm đồm nỗi đau vào lòng dẫu cho trái tim đã tang hoang đầy máu. park jaehyuk đã rời xa anh hai năm hơn, những tủi hổ, đau đớn mà anh chịu đựng hắn chẳng tài nào biết được. kim kwanghee của hắn không còn nói cười hạnh phúc, cũng chẳng đùa giỡn với hắn như ngày ấy. kim kwanghee bây giờ chỉ còn biết ôm cái bụng bầu khóc nức nở. anh không mắng, chẳng chửi, chỉ co rúm người khóc nức nở trên giường.
          
          đến khi tận mắt chứng kiến, park jaehyuk mới biết vợ mình thèm lắm cái cảm giác được chở che, được ôm ấp âu yếm. chỉ vì cái ôm ấm áp của cặp vợ chồng mới cưới nhà bên cũng kích động tâm lí anh, khiến anh vì tủi thân mà khóc nức:
          
          "hee... đừng khóc nữa, em thương. đừng khóc nữa cục cưng ơi."

nnahyla

ah... kim kwanghee thật sự mang cái vibe bạch nguyệt quang không thể níu giữ ấy. nếu dám đánh mất anh ta thì khó mà có thể tìm lại dc ấy kiểu v

nnahyla

có lẽ là vậy. tuy kkh đôi khi hờn dỗi vô cớ, tính tình lại thất thường, ẩm ương, nhưng pjh mới là người giận dỗi to hơn. bởi anh kwanghee cx rất chiều cún vàng, chỉ cần em bỉu môi, giương mắt cún nhìn anh, anh sẽ liền xìu xuống, k còn nhiễu sự, giận hờn em nữa.
            
            pjh chiều chuộng, chở che kkh là thật. kkh cx vậy, anh cx rất chiều pjh, cx rất thương pjh
Balas

nnahyla

cái mqh mở đầu đỏ mặt, kết thúc đỏ mắt của kwanghee và jaehyuk là thứ khiến mình chìm sâu vào họ đó.
            
            khi nhìn lại quá khứ của họ, mình luôn cảm thấy thật vi dịu vì pjh vẫn là một chú cún đầy tình cảm giống bâyg nhưng kkh lại rất khác biệt. anh cười nhiều, rất xinh đẹp, anh cũng rất dính người, đáng yêu, đôi khi lại hay hờn dỗi kì lạ giống một anh bồ khó chiều. kkh của ngày ấy khiến mình thật sự nghĩ anh đã thật lòng yêu thích chú cún vàng hoạt bát ấy.
            
            mình nghĩ anh có lưu luyến jaehyuk. bởi khi nhắc đến em anh dịu dàng đến lạ. em chưa từng là người xa lạ trong mắt anh, luôn là tuyển thủ ruler và jaehyukie của anh.
            
            "jaehyukie sang trung rồi sao"
            
            mình không muốn nhét chữ, nhưng ánh mắt kkh khi ấy có chút bất ngờ xen lẫn buồn bã. 
            
            em ấy đi rồi, nhưng lại không nói gì với mình. 
            
            kkh là vậy. anh k dứt khoát nói ra lời xa lạ của pjh, có lẽ là không nỡ. sao mà nỡ chối bỏ người mà anh đã dựa dẫm hẵn 2 năm ròng rã. người suốt ngày mè nheo đòi anh nhỏ mắt cho, đòi anh đeo dây chuyền cho. cũng là người có ngực đủ to, vai đủ rộng, tay đủ lớn để bảo bọc một người đàn ông cao hẵn 1m83 như anh. ngoài pjh ra, kkh chưa từng dựa dẫm ai giống em.
            
            
Balas

nnahyla

cứ nhìn ảnh hơi uể oải, lười biếng hoặc cúi đầu buồn bã t lại muốn viết plot chia tay. để cái đôi mắt xinh đẹp đó phải rơi lên. mà rơi rồ thì lại thấy xót vl, ng đẹp k dc khóc. mẹ riết khùng ghê
Balas

nnahyla

sau tết âm mình sẽ tạm drop tất cả fic.
          
          nói drop thì hơi ngượng miệng tại thật ra mình luôn có gắng viết hoặc lên plot bất cứ lúc nào mình rảnh á. nhưng mà vì vấn đề học tập với điểm chát của mình hơi gớm (thật ra là rất gớm đối với bản thân mình) nên mình k hứa hẹn gì với mấy cái fic này hết nha, khi nào rảnh mình sẽ ra chương mới nè. 
          
          tạm thời thì từ giờ tới tết âm mình khá rảnh, chắc sẽ tranh thủ ra chương mới cho ltta với 1 con fic mới toanh. tết vào mình sẽ sủi dài ngày để ôn thptqg. hẹn mng vào ngày đầy nắng t7 nhaa.