
onkerrealdien
mng chờ em dề em đăng fic nha, em đi nghĩa vụ luôn r…
@onkerrealdien
27
Works
2
Reading Lists
808
Followers
mng chờ em dề em đăng fic nha, em đi nghĩa vụ luôn r…
mng chờ em dề em đăng fic nha, em đi nghĩa vụ luôn r…
dm thật sự sẽ là fic huân khang đầu tiên trên wtp sao…
từ buổi đầu ngày đến đêm mình say giấc. từ xuân, hạ, thu, đông là anh và em của những ngày bình lặng cũng là anh và em trong tháng năm muôn vàn biến chuyển. mà vẫn yêu nhau như thế, không đổi dời. từ những ngày bờ vai em chưa đủ lớn để chở che cho người, đến ngày trở thành điểm tựa vững chãi luôn kề cạnh. từ ngày người như gai góc, xa xôi, đến ngày anh mềm mại và bình yên trong vòng tay em ấm. mình đã đi qua tháng năm như thế mà vẫn yêu nhau như thế, không đổi dời. một năm mới đến, một năm nữa đồng hành của lee “faker” sanghyeok và moon “oner” hyeonjoon. gần nửa thập kỷ chúng mình ngắm nhìn họ trải qua những thăng trầm cùng nhau, sát cánh bên nhau, dùng ngôn từ đẹp nhất để ngân lên khúc ngợi ca một tình yêu tuyệt đẹp. chúng mình hi vọng có thể đem thật nhiều “tháng năm” để dệt nên những câu chuyện mà ở đó họ đều tìm thấy nhau, đều yêu nhau say đắm, và có thể cùng nhau sánh bước qua “tháng năm” thật dài. event đại diện cho 4 mùa xuân, hạ, thu, đông với 4 fic hoàn toàn là việt văn được chắp bút bởi 4 tác giả đã, đang và sẽ luôn cùng với onk đi qua năm tháng, đến khi xuân sang hạ tới, thu qua đông về. hashtag: #thángnăm #onker event sẽ được bắt đầu vào 00:00 ngày 29/01/2025 (tức ngày mùng một tết) và kết thúc với fic cuối cùng được đăng tải vào 23:59 cùng ngày. timeline: 00:00: tình không tuổi, và xuân không ngày tháng - dayuhaitang_ 06:00: áo trắng, hạ tàn - onkerrealdien 18:00: chạm ngõ thu mơ màng - yangzhiii 23:59: đông vương vai áo, nắng vương lòng - cecicherie cảm ơn các author, designer đã cùng tham gia event, cảm ơn các độc giả vì đã đồng hành và đón đọc. designed by @Sả
Ngay sau khi nhận được kết quả chẩn đoán, Trương Chiêu đã mua ngay một chú chó về nuôi. Em chăm nó cẩn thận, thương nó rất nhiều, Vương Sâm Húc cũng thương nó, hay bảo Lily là con gái của hai người. Sau này anh hỏi em, em bảo đó là thực hiện ước mơ nuôi một chú chó, hơn nữa là để nhỡ em có mất đi, Vương Sâm Húc phải chăm sóc Lily, sẽ không vì em mà tự tử.
Thích văn phong của c nay qua
- Anh yêu em. Vương Sâm Húc mỉm cười. Trương Chiêu nhìn anh, lặng lẽ rơi nước mắt. Em đánh rơi chiếc bút trong tay, và chẳng thể nào, chẳng thể nào viết được nữa. Em cứ lần giở hoài những chuyện đã cũ, cách người cười, cách người nói yêu em. Em kể một câu chuyện không cuối, không đầu, không mục đích, về những ngày rất đỗi bình thường, những ngày còn hai đứa. Nhưng em không thể nào viết được nữa. Bó hoa kia đã héo rũ đi rồi.
“Chiêu ơi” “Mình tạm thời không gặp nhau em nhé…” “?” “Tại em đẹp quá à” “Gặp nhiều tao bị khó” “Khó gì?” “( ˃ᯅ˂) ( ꪊꪻ⊂)”
“Anh Sâm Húc, Em không giỏi thư từ, chỉ giỏi nói chuyện thôi. Mấy ngày sắp tới anh có bận chi không? Đi chợ huyện chơi với em nhé. Anh không cần viết lại, kêu người chạy xuống báo cho em là được rồi, em thì ngại nên em viết cho anh. Chờ tin anh, Chiêu.” “Em Chiêu, Đã cho người xuống báo với em, và cũng viết cả cho em vì gần đây bận việc nên chẳng thư từ gì cho em mấy. Từ chỗ tôi xuống chỗ em người ta gọi là xa, mà tâm mình muốn nó gần thì ắt nó sẽ gần. Em hiểu ý tôi chứ? Mấy ngày tới tôi không bận, mà cũng chẳng có cái bận nào hơn được chuyện đi chợ huyện cùng em. Tôi sẽ thu xếp xuống đó ngay thôi, em đừng bận lòng đợi chờ làm chi, bởi đợi chờ làm mình thấy thời gian đăng đẵng lắm. Cứ biết tôi tới, rồi tôi tới cùng em, vậy là được rồi, em Chiêu nhé. Mong em khoẻ và ngày nào cũng cười xinh. Tôi đang chuẩn bị xuống em rồi, Sâm Húc Tái bút: Chữ viết của em vừa nắn nót vừa dễ thương.”
anh này muốn khen người dễ thương nhưng mà ngại nên đành khen chữ ẻm đúng không? T-T
- Em thế này, xấu mất tiêu rồi. Em đội mũ lên, mỉm cười nhìn anh, và dù em nói đùa thôi, nhưng lòng anh đã vỡ tan hết cả. Anh ngồi bên giường em, ngước mắt nhìn em, từ khi nào anh đã quen với chiếc ghế nhỏ kê cho người nhà, thay vì bọn mình trở về nhà và ôm nhau chờ say giấc. Em cứ dặn anh đừng bắt chước mấy video trên mạng mà cạo đầu, anh còn phải đi làm, và anh để tóc dài đẹp trai hơn. Em bảo em chỉ ở bệnh viện, cạo tóc cũng không sao, có ai ngắm đâu, mua cho em mấy chiếc mũ xinh xinh là được. Em ơi, bọn mình còn chưa đám cưới.
“Em Chiêu, Chắc em đã đọc thư tôi rồi, nhưng tôi vẫn lần nữa muốn khen, em sao mà làm người ta dễ mến quá. Vừa về khỏi nhà em, tôi đã lại phải viết cho em ngay, đủ chuyện muốn nói cho em nghe, mà mình thì cứ ngồi với hai thầy mãi. Em biết vì sao tôi nghĩ em đã đọc thư mình rồi không? Vì em Chiêu hôm nay cười nhiều hơn và hay chuyện hơn nhiều lắm. Em đi chợ huyện vui lắm hả? Ở Pháp có đẹp như ở nước mình không? Giá như tôi được thân quen với em hơn, được đi cùng em, tôi có nhiều thứ muốn cho em xem lắm. Tôi hỏi em nhiều câu như thế, nhưng lại vẫn cứ muốn hỏi em thêm. Em đừng chê tôi tọc mạch chuyện em, nhưng đã từng có ai khen em cười đẹp chưa nhỉ? Nếu chưa thì có tôi rồi nhé, em Chiêu sao mà cười đẹp quá chừng. Lần sau gặp lại, mong mình có thể biết nhau thêm. Hẹn em nhé, Vương Sâm Húc.” Vương Sâm Húc ngồi đơ như phỗng, mặc cho em thi thoảng lại đánh mắt sang mình. Trương Chiêu biết cái kiểu cách của anh, trong thư càng nói nhiều bao nhiêu, là ra ngoài sẽ càng im thin thít. Nên đợi ba và thầy xong chuyện, biết mình phải tự ra tay rồi. - Anh Húc hình như thích đọc sách lắm đúng không? - Tôi có thích, em. - Em có mấy quyển sách hay để trên phòng, anh lên xem cùng với em nhé? Vương Sâm Húc gật đầu, ngại ngùng gãi gãi má . - Thầy với bác cho con xin phép đi lên trên với em. - Đi đi, tí cậu có về cùng thầy không? - Dạ, tí con sẽ tự về.
Both you and this user will be prevented from:
Note:
You will still be able to view each other's stories.
Select Reason:
Duration: 2 days
Reason: