Hôm nay, tớ kết thúc 5 tháng làm việc tại UrBox. Kì thực là tớ vui lắm, tớ nhảy nhót, tớ hát hò như kiểu một dịp kỉ niệm. Không phải tớ không thích UrBox đâu, tớ thích môi trường ở đây, thích các anh chị ở đây, thích cảm giác được làm em út, mỗi ngày đến công ty chill chill làm chút chút việc, không áp lực, lúc nào cũng có đồ ăn.
Tớ thích cách mà chị Hoàng Anh hướng dẫn tớ mỗi ngày một chút, thích cách chị nói chuyện. Tớ thích vẻ cụ non trên dáng người như học sinh cấp hai của chị. Tớ thích nhìn anh Hiệp tấu hài, gõ mõ inh ỏi giờ tan tầm. Thích cách chị Linh hạ thấp giọng như nói một điều bí mật lắm. Nhớ ngày tớ mới vào công ty, chị giới thiệu các team cho tớ. Thích cách chị khuấy động bầu không khí với cái vibe mà anh Giang bảo là "underground". Nhớ lần chị bùng kèo chia tay anh Dũng đi Mỹ, vẫn bị mọi người nhắc lại đến giờ.
Tớ nhớ chị Hiền Anh KAM thi thoảng lại hỏi thăm, mày làm xong khóa luận chưa, chị thấy dạo này mày hay buồn ngủ. Chị Quỳnh thì hay liến thoắng nói chuyện, nhưng luôn khiến người khác dễ chịu. Anh Long hay tủm tỉm cười (ngặt nghẽo) mỗi khi bọn tớ sang hỏi luồng vận hành. Chị Maria chưa gặp bao giờ, nhưng chỉ cần qua những con chữ cũng có thể thấy tính cách vui vẻ dễ gần. Anh Ninh Tech cuối cùng cũng nhớ tên nhớ mặt tớ. Có lẽ nếu mai sau phải đi deal với khách hàng, tớ sẽ nhớ đến anh Khôi Commercial với câu chuyện "đổi chỗ ngồi cho phong thủy, chứ hai tuần sang kia vướng toàn hợp đồng khó". Cả những người đồng nghiệp dễ thương chưa gặp khi nào nữa. Có lẽ tớ mơ mộng, nên đến giờ khi nhìn lại, tớ toàn thấy những lần tớ được support, những người dễ thương không kém gì bạn học trước kia, hoàn toàn không khiến tớ mệt mỏi drama công sở.