osrallyn

khi em không còn gì để mất ở cuộc tình đó, em nghĩ rằng lý do em ghét anh đã luôn có câu trả lời. vì em là anh. em hành xử như anh, em có mùi hương như anh có, cũng cười nói và ăn mặc như anh làm. thành thật thì, em xấu xa và dơ bẩn như em vẫn nghĩ anh.

osrallyn

khi em không còn gì để mất ở cuộc tình đó, em nghĩ rằng lý do em ghét anh đã luôn có câu trả lời. vì em là anh. em hành xử như anh, em có mùi hương như anh có, cũng cười nói và ăn mặc như anh làm. thành thật thì, em xấu xa và dơ bẩn như em vẫn nghĩ anh.

osrallyn

em biết hắn dối trá. hắn nói dối bằng mắt, làm tình bằng lời, và giết chết em bằng cái chạm nhẹ đầu ngón tay. nhưng em không chạy, không màng rút lui. mà em chìm sâu hơn, như một con thiêu thân thèm được thiêu trọn vẹn.
          
          người đàn ông đã thuộc về em, nóng bỏng như lửa trại, tàn nhẫn như đêm đông. nhưng em vẫn nguyện nằm trần truồng trong vòng tay hắn, mỗi lần lạnh hơn.

osrallyn

when i'm sitting alone in the living room, with an old song replayed, i don't get why i miss that feelings so much. i miss when i returned home after you took me to the hotel. i miss when you helped me to feel my body, then touch my soul. i miss when we had some little talks and made promises for the next day. i miss it all, especially, when you hugged me after a hard cry even though it was not for you. but after all, we are not for each other. i'm not yours, and you're not mine.
          
          it's feeling like i was kicked out of the heaven, a heavenly dream. although i was ready for this hell, but i didn't imagine it could be this hard. to be honest, it's hard to not talk to you, and pretend that i don't have feelings for you. i know it shouldn't be like this, but i just can't help. i can't.

osrallyn

em đã để mình tự do chọn những quyết định sai lầm, vì biết ngày mai có thể em sẽ không tỉnh dậy nữa. nhưng sâu thẩm trong lòng, em vẫn khao khát đuợc sống.
          
          em vẫn muốn được nhìn thấy anh. ngắm đôi mắt anh, chiếc mũi cao đầy đặn, đôi môi kiểu diều hâu hoang dã, và làn da anh khô ráp nhưng cũng mềm mại khi anh hôn em. em cũng muốn được nghe anh nói anh nhớ em mọi lúc, nghe anh kể ngày của anh với em, nghe anh chúc ngủ ngon. chỉ đơn giản là, em vẫn muốn giữ lại sự xuất hiện của anh trong đời của em.
          
          nhưng có lẽ vấn đề quan trọng nhất là nằm ở em. em yêu anh, có thể bao dung cho mọi lỗi lầm và khuyết điểm của anh, nhưng lại không thể làm vậy với chính mình.
          
          nhưng lại không thể yêu chính em, 
          và sợ rằng một ngày anh cũng thế với em.

osrallyn

Vâng, đó là em. Em sẽ nhắn với người này, ngủ với người kia, và vẫn đi hẹn hò với một người con trai khác. Em tự do lắm, tự do như đại dương.
          
          Có lẽ anh nghĩ em như vậy, khi anh gác lại mọi sự đểu cáng thường thấy, để nhắn với em một tin vào lúc sáng sớm. Khác với mọi khi, anh đã tìm đến em khi bình minh ló dạng, chứ không phải lúc nửa đêm. Mọi người hầu như đều phát điên lúc nửa đêm, nên em vui khi thấy tin nhắn anh vào lúc bảy giờ sáng. 
          
          Có lẽ anh đã suy nghĩ điều gì đó, nhưng em sẽ không bao giờ đoán được anh. Mãi đến bây giờ, tức một tháng sau, em mới biết là anh đã nhắn. Thứ lỗi cho em, nhưng anh xứng đáng với những gì đã làm với em.
          
          Hãy suy nghĩ về em đi, giống như lúc em mải mê suy nghĩ về anh nhưng anh chỉ muốn lợi dụng em. Hãy ôm lấy những cảm xúc đó, dù em biết có thể anh nói dối rằng anh yêu em, nhưng cứ ôm lấy đi. 
          
          Có lẽ em nghĩ rằng em rất ghét anh, nhưng em lại luôn nhớ đến anh. Anh là một điều rất lạ kỳ đã xuất hiện trong đời em, người khai phá, người sinh sôi thế giới trong em. Nhưng cũng là con quỷ gian dối, lọc lừa. Con quỷ xấu xí.

osrallyn

Một lần nữa, khi em nhìn thẳng sâu vào đôi mắt anh, em đã chững lại rất lâu. Không phải để chất vấn gì anh, mà em chất vấn chính mình, liệu em còn cần gì ở anh nữa? 
          
          Sao phải là anh? Sao nhất định phải là anh? Tại sao em chỉ muốn ở bên anh, mà thật thì, em chẳng biết ở anh có gì... Vậy trong đôi mắt anh, ở con người anh, có gì để em đấu tranh mọi thứ và ở lại với anh?
          
          Em rất muốn nhưng đã quyết định im lặng, để không thổ lộ thật với anh. Em rất chán ghét, nhưng anh không phải nguyên do chính, mà là vì thái độ của em lại rất kì lạ. Em không phải là em, khi em ở bên anh. Nhưng em đã luôn phủ nhận điều này, em phủ nhận chính em để ở bên anh. Và đây chính xác là lý do em phải rời đi, nhưng em không muốn. Em lại muốn ở bên anh, và tiếp tục tìm kiếm thứ nguyên do mơ mộng để tiếp tục đồng hành cùng anh. Em biết, tất cả mọi thứ điều vô nghĩa và ngu xuẩn. 
          
          Em biết.
          
          Sau cùng thì, ANH LÀ TẤT CẢ nguyên do em trở thành như vậy. 

osrallyn

tôi không biết, tôi không muốn tin vào bất cứ điều gì và chiến đấu vì điều gì nữa. tôi đã muốn anh ấy ở đây và nói yêu tôi nhưng giờ tôi không muốn nữa. tôi muốn anh ở đây. tôi muốn anh, ở đây.
          
          tôi muốn ôm anh khi anh vươn vai oải mình, chạm vào áo anh và ngửi bất cứ mùi hương nào từ cơ thể anh. rồi khi anh cất lời, cổ họng anh sẽ run lên và anh mỉm cười. tôi muốn anh, khao khát điên cuồng. nhưng lại biết rằng anh không ở đây, không thuộc về chốn này. thậm chí cũng chẳng biết anh thuộc tộc người nào, anh là ai...
          
          my tiktok crush TT
          

osrallyn

tình yêu, tình yêu, tôi tự hỏi nó là gì. tôi đã có tình yêu chưa. khi tôi bên anh, khi tôi hôn anh, tình yêu ở đâu trong chúng tôi.. hay rằng, anh chưa bao giờ trao tôi một tình yêu nào cả. hay rằng.. tình yêu chưa bao giờ có thật..
          
          khi tôi nhìn vào mắt anh, chạm vào ngực trần của anh, siết chặt lấy tay anh, để anh mân mê làn da tôi.. tôi đã trải qua hầu hết mọi điều cùng anh. tôi đã để anh làm hầu hết mọi điều anh muốn với tôi. tôi đã nghĩ rằng tôi sẽ chết, nếu anh rời đi. thế rồi.. tôi vẫn không biết tình yêu rốt cuộc là gì. tôi đang tìm kiếm thứ gì, ở anh, ở tình yêu, ở điều mà chúng tôi đã có với nhau.
          
          cứ như tôi vừa mơ, tôi vẫn không dám khẳng định nó là một giấc mơ hay cơn ác mộng. khi tay tôi đã len lỏi vào từng sợi tóc của anh, khi chân anh ma sát vào cơ thể tôi, tôi dám chắc rằng không có cảm giác nào trên đời có thể sung sướng và hạnh phúc hơn vậy. nhưng khi tôi lại nhìn vào ánh mắt anh, có loại tình yêu nào băng giá và vô cảm như vậy sao..
          
          tôi đã yêu chưa, tình yêu ở đâu, tôi đã chạm vào tình yêu chưa, nó trông như thế nào. tôi muốn giải đáp nó, cùng với anh. dẫu anh đã làm trái tim tôi tan nát, dẫu anh đã dứt khoát không cần tôi như tôi cần anh, dẫu anh vứt bỏ tôi như vứt bỏ một món đồ.. nhưng tôi vẫn muốn anh ở đây, cùng tôi trải qua những điều trước kia. liệu tình yêu có phải là điều nhục nhã vậy không? thứ tình yêu thiêng liêng và làm con người vui sướng ở đâu, tôi có thể mua nó bằng cách nào? sao tôi lại thất bại như vậy..

osrallyn

em đã cầu nguyện cho anh hạnh phúc. em đã cầu nguyện cho ta hạnh phúc. và đó là lý do ta phải xa nhau. 
          
          nhưng em lại không muốn thấy anh hạnh phúc, biết em cũng đang hạnh phúc, lúc ta xa nhau.
          
          em muốn ta trở lại như ngày xưa, nhưng không muốn anh lại là anh, em lại là em. em vẫn tự hỏi từng ngày, ta đã thiếu sót quá nhiều và ta biết điều đó, nhưng sao ta vẫn chọn cách xa nhau ?
          
          nếu như anh không phải là kẻ nói dối, vậy tiếng yêu thương của anh sao không có tác dụng ? và nếu anh nói thật, sao anh lại chọn cách ta xa nhau..

osrallyn

lạy trời, hỡi người tình cũ mà em yêu thương nhất. anh sẽ mãi là người tình em yêu, em mong muốn. thật sự em không muốn ta phải xa nhau, ta không phải có một kết cục. ta đã có thể cùng nhau đi xa hơn, nhưng có lẽ mọi chuyện đều có nguyên nhân của nó.
          
          thật sự rất khó để em chấp nhận im lặng, em dường như phát điên vì phải kiềm nén bản thân mình. không chia sẻ với ai. không liên lạc với anh. cũng như đã chặn anh khỏi cuộc sống. nhưng em lại càng nhớ anh hơn, và điều đấy đã đi vào giấc mơ của em. anh vẫn là người em yêu nhất, nhưng sau khi trời sáng thì là người em "đã" yêu nhất.
          
          trái tim em đã tan vỡ, và em tự hỏi vì sao em lại để nó tan vỡ vì anh. anh là một chàng trai tệ, vì đã bỏ lỡ em, vì đã để em đi dù em bảo rằng đừng để em đi... vì sao em lại đau đớn như vậy, khi càng biết rằng em không xứng đáng bị đối xử tệ, em lại càng nhớ anh. em chẳng biết. có lẽ cách tốt nhất là đợi trái tim tự lành... hoặc là sống mãi trong nhớ nhung.