peacefulyears

gần 1 năm rồi, nhưng tớ vẫn đâu như thể chúng ta vừa xa nhau ngày hôm qua vậy. 
          	
          	lựa chọn ở lại là quyền của tớ.
          	
          	sau này cậu rời đi, tớ chẳng có lí do gì để cản cậu lại.
          	
          	kể cả khi tớ đã thương người hết lòng hết dạ. kể cả khi, tớ đã bên người lúc người chỉ còn là một đống điêu tàn đổ nát. 
          	
          	và người chọn rời đi. chọn đi về hướng mặt trời để tớ lại với tàn tích của ngày xưa cũ. 
          	
          	tớ tự hỏi. sao chúa vẫn chưa đưa tớ rời đi

peacefulyears

một mình giữa thế gian
Reply

peacefulyears

để ai cũng bỏ lại tớ
Reply

peacefulyears

tớ vẫn luôn thắc mắc, thương lại tớ mệt mỏi lắm sao
Reply

peacefulyears

gần 1 năm rồi, nhưng tớ vẫn đâu như thể chúng ta vừa xa nhau ngày hôm qua vậy. 
          
          lựa chọn ở lại là quyền của tớ.
          
          sau này cậu rời đi, tớ chẳng có lí do gì để cản cậu lại.
          
          kể cả khi tớ đã thương người hết lòng hết dạ. kể cả khi, tớ đã bên người lúc người chỉ còn là một đống điêu tàn đổ nát. 
          
          và người chọn rời đi. chọn đi về hướng mặt trời để tớ lại với tàn tích của ngày xưa cũ. 
          
          tớ tự hỏi. sao chúa vẫn chưa đưa tớ rời đi

peacefulyears

một mình giữa thế gian
Reply

peacefulyears

để ai cũng bỏ lại tớ
Reply

peacefulyears

tớ vẫn luôn thắc mắc, thương lại tớ mệt mỏi lắm sao
Reply

peacefulyears

mình nghĩ mình vượt qua được, nhưng cái gì tớ cũng không quên được thì làm sao mà vượt qua.
          
          người từng gọi tớ là mặt trời. 
          
          tớ thật chất chỉ là ánh sao. 
          
          giờ thứ ánh sáng người từng thấy đó cũng chỉ là tinh vân, không tái sinh, cũng không sinh ra một vì sao mới nào. 
          
          tớ chết rồi. trước đây là thế, bây giờ là thế, sau này cũng là thế. 

peacefulyears

tớ vượt kpi rồi. mới hôm nào còn đòi chết ở tuổi đôi mươi, giờ đã qua đôi mươi + n được thêm vài ngày mà vẫn ở đây.
          
          chắc tại tớ hèn nên tớ vẫn đang yêu. tớ không yêu những người bên cạnh tớ nữa vì họ không yêu tớ. tớ yêu những xinh đẹp và phù phiếm ở cách tớ rất xa. họ không biết tới tớ, không biết cụ thể. nhưng họ vẫn gọi tớ bằng một cái tên theo tớ là đủ mĩ miều: ”những người đã yêu thương tôi.”
          
          tớ không yêu nhiều, một trong số những tình yêu của tớ sắp vắng bóng trên sàn đấu khắc nghiệt kia rồi. một năm nay và thêm một năm nữa, rồi tớ sẽ chào em. tớ biết ơn vì em đã đến trong đời tớ. tớ biết ơn vì em đã nỗ lực không ngừng, để cho những nỗ lực đó không chỉ một lần nữa vực em dậy trên đỉnh cao. mà, vực dậy cả tớ, người ngỡ như đã phải chết cơ số những lần.
          
          và gần đây tớ lại yêu. yêu thêm một mặt trời nhỏ cũng hộ thần của em. tớ viết vài ba đôi chữ gửi cho tình cảm của hai người dưới một cái tên khác. cũng phải lâu lắm rồi tớ mới trải qua lần nữa, cảm giác ngồi trước màn hình khóc nấc vì niềm vui tràn dân trong lồng ngực khi yêu thương của tớ cũng đang hạnh phúc đâu đó ở phía kia địa cầu. tớ chúc em ngàn điều tốt đẹp, chúc cho hộ thần của em vững lòng chắc bước. 
          

peacefulyears

điều kì diệu ở viết fic là tôi rất vui kho thấy đứa con tinh thần của mình được nhiều yêu thương nhưng tới khi tôi nhậnd dược yêu thương thì tôi bắt đầu sợ 

peacefulyears

chỉ trách bản thân chưa đủ năng lực để đem lại những sản phẩm tốt nhất cho mọi người thôi, aizz
Reply

peacefulyears

sau khoảng 2 tháng rong chơi ở acc mới thì về lại đây vẫn tuyệt vời nhất
Reply

peacefulyears

tôi viết tốt khi không có deadline, không có áp lực một người nào đấy trong chờ fic tôi vì fic sau có khi không bằng fic trước và nếu bị ép viết trong thời gian ngắn thì đứa con tinh thần của tôi sẽ siêu kém chất lượng, for sure
Reply