purpose1960

Chung Quốc và Thái Hanh là trân quý của đời mình.

purpose1960

Người trẻ, loay hoay giữa cuộc đời. Đôi khi cảm thấy bế tắc và mất phương hướng. Đôi khi chỉ muốn lao ra ngoài kia, xé tan màn đêm, bóc nát cái lớp mặt nà giả tạo luôn đeo bên mình. Muốn co mình, run rẩy, khóc thật to, muốn vụn vỡ, muốn chẳng làm gì, chẳng là ai, chẳng mang vác trên vai trách nhiệm nặng trĩu. Muốn được gục ngã, dù chỉ một lần.
          
          Người trẻ, thèm lắm một giấc ngủ ngon, không mộng mị, không viển vông, không ám ảnh vì nỗi lo cơm áo gạo tiền, chỉ là nhắm mắt, trầm luân và thở đều.
          
          Người trẻ, đắm mình trong ảo tưởng, trong phù phiếm của mạng xã hội, muốn làm, nhưng chỉ là muốn, chỉ dừng lại ở ý định, rồi ngồi lì, rồi bận nghĩ ngợi, bận xem lượt thích trên trang cá nhân, rồi quên bẵng, rồi mất hút.
          
          Người trẻ, nuông chiều bản thân, nuông chiều xảm xúc, lười biếng, chẳng có trách nhiệm với mọi thứ xung quanh. Người trẻ thật ngốc.
          
          Cứ ghìm chặt mình trong những điều tầm thường, không chịu sống vì bản thân, bỏ mặc ước mơ phai nhạt, không dám cố gắng, không dám lên tiếng, không dám hi vọng. Người trẻ cứ dần đánh mất mình.
          
          Hôm nay người trẻ bước ra đường, sấm chớp. Cơn mưa đến bất chợt, không trốn chạy, không trú ẩn, kiên cường mà đối mặt, mạnh mẽ mà đối đầu. Gột rửa tất cả, cuốn hết tất cả bụi bẩn tâm hồn, trở về như thưở ban đầu, tinh khôi, an lành. Rồi lại mơ, lại cố gắng. Sẽ thật khó khăn, thật mệt mỏi. Nhưng cứ gắng lên. Mọi chuyện có cơ duyên, rồi cái gì cũng ổn.
          
          

purpose1960

Dạo này cuộc sống rất bình lặng. Không có tiếng ồn ã, sự huyên náo. Cũng không có tiếng chát chúa và quát mắng. Không có lời hỏi thăm, không có cuộc trò chuyện.
          Ngoài việc vật lộn với mớ giấy tờ và úp mặt vào sách học hành giai đoạn cuối năm ra, thì hình như không còn gì để phiền lòng nữa.

purpose1960

Tại sao người ta cứ nhớ về những điều đã cũ?

purpose1960

Tôi cũng không muốn nghĩ đâu, bất quá là do quá khứ nặng nề cứ khiến ta ngoảnh đầu nhìn lại. Có chút đau thương, tôi luôn nghĩ về những điều đã cũ.
Reply

chmerihu

@ uptothepoppyhill  một số người bảo tôi điều ấy xảy ra khi họ thấy hiện tại và tương lai thật tồi tệ. Tôi thì thường không nghĩ đến cái cũ khi cái mới tốt hơn. Chắc tôi cũng vậy
Reply

purpose1960

À không, cả chính ta cũng vậy.
Reply

chmerihu

Chào cậu, tôi tên mơ yên ả, gần giống với người bạn tên bình yên của cậu.

chmerihu

@ chmerihu  a, đây, thì nhà cửa gì chứ tôi cũng close hết rồi. Về thơ chắc cũng không nhằm sẽ viết nữa. Thêm cái bồ nói vậy cảm ơn bôg
Reply

purpose1960

@ chmerihu  À đây là acc phụ của tôi, acc viết skis tôi close rồi. Bồ có nhiều ngôi nhà quá, đâm ra tôi bị lẫn rồi. Tôi thích thơ của bồ lắm.
Reply

chmerihu

@lostokawari a. đúng là có lẽ tôi không nhớ thật. song thì a, có lẽ tôi sẽ nhớ ra. còn định nói làm sao nhỉ để mà thấy truyện của bồ vì tôi cũng nghĩ bồ từng viết gì đó. tôi có thể không nhớ, nhưng thật bất ngờ là mình biết nhau vì seohwang, à đúng rồi. giờ tôi vẫn còn thương seohwang lắm
Reply