quifai

Miền kí ức tươi đẹp về thời ấu thơ năm nào đã đi xa vào dĩ vãng .Mỗi khi nhớ về kỉ niệm ngày xưa mình lại không khỏi bất giác mỉm cười .Hoá ra mình từng có một thời cuồng nhiệt đến thế ,hoá ra mình từng giỏi giang đến thế ,hoá ra mình từng được yêu quý đến thế .

quifai

Miền kí ức tươi đẹp về thời ấu thơ năm nào đã đi xa vào dĩ vãng .Mỗi khi nhớ về kỉ niệm ngày xưa mình lại không khỏi bất giác mỉm cười .Hoá ra mình từng có một thời cuồng nhiệt đến thế ,hoá ra mình từng giỏi giang đến thế ,hoá ra mình từng được yêu quý đến thế .

quifai

Chiều nay nghe tin bà cô trong xóm ra đi mà lòng mình lại buồn não nề .Bà ấy là người hay nấu bánh gánh đi bán khắp xóm mình  .Mình vẫn nhớ những ngày bé thơ,chạy đi học vội rồi mua nắm xôi hay đôi khi là cái bánh cam của bà để ăn sáng .Ấy vậy mà chuyện ấy cũng trôi qua biết bao nhiêu năm . Những người cố hương xưa nay cũng trở thành thiên cổ .Họ rời đi khiến lòng mình như mất mát thứ gì đó quá lớn .Thuở trước ,xóm nghèo nơi mình ở vẫn còn đông vui các cụ già .Sáng sớm là họ lại lên đồng .Mỗi lần đi ngang qua mình lại được chào bằng tiếng chào trìu mến của họ "Bé Heo đi học ngoan nhen " .Tiếng chào tưởng chừng như thường tình ấy đã trôi xa khỏi mình biết bao tháng năm .Nó trở thành kỉ niệm ,trở thành sự tiếc nuối về những con người thân thuộc đã về với đất mẹ .Họ ra đi mang theo cả tuổi thơ mình .Mình nhớ những lần về quê cũ thăm lại mọi người ,mình lại nhận ra người già ngày càng ít đi ,lớp trẻ thì ngày càng khôn lớn .Lớn đến nỗi mình chẳng còn nhận ra ai với ai nữa .Nhưng điều mình làm lòng mình dâng lên sự hụt hẫng nhất là khi đi qua những ngôi nhà cũ đã lâu không người ở .Nhìn căn nhà hoang tàn ấy mình lại nhớ về một thời huy hoàng của nó ,thời mà các ông ,cụ bà còn sống ,gia đình ấy còn sum vầy ,nhộn nhịp ,hạnh phúc bao nhiêu .Phải chăng khi người lớn tuổi trong nhà còn thì gia đình lại càng dễ tan nát ?Mình cũng không biết và có lẽ cũng không bao giờ biết .

quifai

Ngần ấy năm trôi qua rồi .Mình vẫn chưa gặp lại cậu , cứ như thể cậu biến mất rồi vậy .Mình hay đi trên đường đến trường học cũ ,mỗi lần đi ngang qua mình lại không thể không nhớ về cậu .Mối tình đầu của mình .Mỗi lúc như thế lòng mình lại dâng lên niềm khắc khoải ,mình ước có thể gặp lại cậu 1 lần .

quifai

Như cùng ăn vụng kẹo ,bánh cậu mua,ngủ gục trong giờ ,cùng cậu bị ghi tên vì nói chuyện .Tuy khá hư hỏng nhưng đó là khoảng thời gian vui nhất thời học sinh của mình. Mình vẫn nhớ như in lần mình in tài liệu ,điều mà một học sinh ngoan chưa từng làm ,khi ấy bị giám thị phát hiện mình đã tưởng mình chết rồi ,thì cậu lại nhận dùm mình .Lúc ấy mình cực kì ngạc nhiên ,sau đó mình đã đến phòng giáo viên để tự thú ,cô tha cho mình nhưng bảo mình dọn vệ sinh. Khi đang làm cậu lại chạy đến làm tiếp mình .Mình hỏi cậu sao lại nhận dùm mình ,cậu chỉ cười bảo mình là học sinh giỏi bị bắt tài liệu thì kì lắm .Lớp học yên ắng  chỉ hai đứa hôm ấy đã trở thành mảng kí ức tươi sáng của mình .Lần đấy khi điểm văn mình chỉ có 7 đ ,biết mình không thể dành được hạng 1 mình đã buồn bã trốn vào sau trường để khóc ,cậu chẳng biết vì sau lại chạy đến đưa kẹo cho mình rồi cậu nói câu khiến mình nhớ mãi"Mày đừng khóc nữa ,mày mãi là bé heo giỏi nhất trong lòng tao "Bé heo là tên gọi ở nhà của mình .Khi ấy mình đã rất cảm động ,cảm xúc dâng trào khiến mình ôm cậu thật chặt ,mình cố gắng hít lấy mùi sữa tắm rẻ trên người cậu .Lạ thay cậu không đẩy mình ra mà cứ để mình ôm .Sau đấy cậu được học sinh khá thứ mà trước đây cậu chưa đạt được ,khi được cô khen thưởng ,cậu đã đem phần quà đến cho mình như lời cảm kích. Mình nhạn ra mình tự hào về cậu. Tuy nhiên vào năm học sau,cả hai bị tách chỗ. Cậu càng sa sút rồi cuối cùng là nghỉ học.Mình hụt hẫng đến tìm cậu nhưng rồi chỉ thấy căn nhà lá cũ nơi bà và cậu nương tựa nhau .Mình hỏi người xung quanh thì nhận được tin cậu bỏ học đi làm ở đâu rồi 

quifai

Mình chìm sâu đến nỗi mỗi ngày đi học ,mình đều muốn gặp cậu .Hôm nào cậu nghỉ vì lười học là hôm đấy mình cứ buồn bã cả ngày ,ngóng đợi cậu sẽ chạy đến lớp rồi tự xoa xoa đầu cậu xin lỗi giáo viên rằng :"Em ngủ quên".Đã có lần cậu làm thế thật .Vào hôm trời mưa tầm tã ,sấm chớp đầy trời ,mình buồn bã khi nhìn sang chiếc ghế trống bên cạnh .Mình ngày giận cậu lắm vì cậu đã hứa sẽ đến lớp vào hôm ấy nhưng cũng không trách cậu được. Thì bỗng cậu chạy vào ,người ngợm ướt nhem .Lúc đấy mình như muốn vỡ oà. Khi bị cô giáo mắng xong ,cậu trở về chỗ của cậu rồi nhìn mình cười cười bảo rằng"Tui giữ lời rồi nhé". Khi ấy mình vừa chỉ trách cậu ngốc nghếch vừa lấy khăn giấy đưa cậu lau mặt. Có những hôm bài kiểm tra khó ,mình làm không được cậu sẵn sàng đi hỏi người khác để cho mình chép ,hay những lần cậu hỏi bài rồi được mình chỉ .Cậu cười như thể mình chính là mùa xuân của cậu .À không cậu là mùa xuân của mình thì đúng hơn .Nhưng mà khi ấy mình nghĩ mình không đủ xinh đẹp để tỏ tình cậu ,mình tự ti vô cùng trước những cô nàng xung quanh cậu . Tuy nhiên cậu lại từ chối hết tất cả những cô gái khác ,cậu tỏ ra bực bội và khó chịu khi họ lại gần,cứ như thể mình mới là đứa con gái duy nhất cậu tiếp xúc vậy. Nực cười khi mình nghĩ gần cậu thích mình .Cứ như thế tụi mình dần trở thành đôi bạn cùng tiến ,ở gần cậu mình dần trải nghiệm được những thứ mà mình nghỉ cả đời cũng không làm. 

quifai

Xin được gửi đôi dòng tâm sự vào đây ,cũng muốn tâm sự cùng bạn bè nhưng hình như mình chẳng còn ai . Chỗ mình dạo này cứ đến đêm là lại mưa ,nhìn đường xá vắng lặng cùng từng đợt mưa rả rít lòng mình bỗng dâng lên cảm giác bồi hồi nhớ về chuyện xưa cũ .Mình lại nhớ về cậu ,cậu trai mình từng thương .À không phải gọi là thằng nhóc bằng tuổi .Mình vẫn nhớ như in về cậu dù đã qua bao tháng năm ,thằng nhóc lém lỉnh với mái tóc xoăn đen  .Tuy học chung lớp nhưng dường như tụi mình chưa từng tiếp xúc ,hai đứa 2 cuộc sống khác nhau .Thật chăng những lần mình thấy cậu chỉ là khi cậu bị cô phạt,chơi cùng đám con trai ,quậy phá lúc đấy mình chỉ nghĩ rằng cậu cũng như bao thằng con trai khác .Cho tới cái ngày mà hai đứa được cô xếp ngồi chung bàn .Hôm đấy nắng đẹp lắm cậu có nhớ không?Nó chiếu  lên khuôn mặt cậu ,trái tim mình ngày ấy đã hẫng đi một nhịp .Tuy thế nhưng khi ấy mình vẫn ghét cậu lắm .Định kiến mà .Mình cho rằng cậu chỉ là thằng học dở ,lười biếng ,ham ngủ ,mình khi ấy đang là đứa được hạng 2 trong lớp .Mình từng cho rằng mình và cậu chẳng thể hoà hợp được cho đến khi cậu ngày càng đối xử tốt với mình. Cho mình những cây kẹo họ hàng cậu đem đến ngay cả khi đó là thứ cậu rất thích ,dùng vài đồng để mua kẹo rồi hai đứa cùng ăn, thường là sẽ chia cho mình phần hơn ,sẵn sàng lắng nghe mình. Trò chuyện cùng mình .Lúc đấy con tim của mình đã dần chìm đắm vào thứ tình cảm ấy

quifai

Thi thoảng nhớ lại 1 thời từng say mê viết đến bỏ ăn tối hay những đêm thức trắng nói chuyện với bạn về 1 bộ truyện hay ý tưởng mới ,cả cái cảm giác vui sướng ,chờ đợi bộ truyện mình thích ra chương mới ,à cả những lúc đọc được bình luận của các độc giả để lại nữa .Mình đã từng đam mê đến như thế đó

quifai

Từng tác giả mình yêu thích ,từng người bạn cũ trên mạng đã từng cùng  có niềm đam mê bất tận với viết lách  ,cuối cùng cũng đã rời đi .Chỉ còn lại mình ,mình nhớ cái khoảng thời gian ấy,lúc mình mới tập viết truyện ngắn rồi đăng lên Wattpad bằng cái máy tính cũ .Rồi đến khi được nhiều người ủng hộ hơn ,lúc bị mất acc ,rồi mình tạo acc 3  mới ở ẩn để đọc truyện vì đã chẳng còn hứng thú với viết nữa .Những điều ấy thể mà đã trôi qua gần 4 năm .