tiền giả định có tính chất bất biến trước câu phủ định. và trong một phát ngôn, tiên giả định phải là thông tin đúng, khi tiên giả định sai, phát ngôn sẽ mất đi tính chân trị. ví dụ: haquynhil có một người bị hói thì tiền giả định là có một thứ gọi là haquynhil và có nhiều người. khi phủ định câu trên ta có: haquynhil không có ai bị hói thì tiền giả định có một thứ gọi là haquynhil vẫn đúng. khi tiền giả định haquynhil sai tức không có thứ gì gọi là haquynhil thì câu sẽ trở nên vô lí và vô giá trị