“Ở cuối phố cũ vào hạ đỏ năm ấy, một An Chi ra đời. Không biết có phải vì sinh vào thời điểm phượng đỏ và nắng vàng nhuộm thành mùa hè hay không, mà con bé lại say mê ánh mặt trời đến lạ.
Sau này, ánh mặt trời đó lại rõ ràng hơn. Nhưng nó rực rỡ quá, rực rỡ đến mức An Chi chẳng dám chạm vào, chẳng dám theo đuổi.
Mặt trời, không phải chỉ của mình em.”
Đột nhiên tìm lại được đoạn giới thiệu ngắn về một câu chuyện không-biết-bao-giờ-mới-viết này. Bản thảo ghi cập nhật vào tháng 07/2023, cũng là vào Hạ. Chắc có lẽ khi đó còn mơ màng về “Hạ đỏ” của bác Ánh, giờ thì tôi quên sạch những gì đã nghĩ vào hôm ấy rồi.