Vừa cày xong bộ Ngự Giao Ký của má Cửu.
Khỏi phải nói cũng biết, người duy nhất viết truyện mà ta liền muốn mua bất kể nội dung ra sao chính là má Cửu. Bởi má Cửu viết quá hay, quá hợp ý ta. Mỗi truyện đều mang tới rất nhiều cảm xúc mà mãi không thể quên.
Nam chính nữ chính đều tuyệt vời, luôn khiêdn nta mơ mộng tới.
Luôn mang tới những nụ cười bật thốt, những giọt nước mắt đau lòng, và sau đó là cái kêt có hậu.
Dù vậy truyện nào cũng có sự đa dạng đặc sắc riêng, không bị rập khuôn, nhưng đọc là biết ngay phong cách của má Cửu.
Truyện này vẫn vậy, nhưng đi con đường hơi khác. Nội dung gì mà ngược tất thảy, cả tâm cả thân. Cảm xúc mãnh liệt nhất trải dài cả bộ, chính là khát khao được thấy một hạnh phúc, bởi vì đau đớn sao mà cứ kéo dài mãi.
Nhưng rối cục thì má cũng không ngược đãi con dân đâu. Tốn nước mắt rồi cũng sẽ cười thôi.
Mỗi khi đọc hết 1 bộ của Cửu, dù có kết thế nào, thì vẫn là cảm giác day dứt vì truyện đã hết các nàng ạ.
Ta sẽ không được tiếp tục nghe câu chuyện về họ nữa.
Một nam chính là người cá, ngây ngô, đáng yêu, đẹp đẽ, thẳng thắn đúng với mẫu nam chính ta thích, tựa như Trường Uyên, chàng này cũng họ Trường.
Một nữ chính không bánh bèo, không yếu đuối, mạnh mẽ, thẳng thắn, sảng khoái...
Haizz má ơi ra thêm truỵen nữa điiii