có những dòng chữ mình viết ra, nhưng chắc sẽ không bao giờ đến được tay người nhận.
mình viết đầu tiên cho cậu bạn lớp chín. cậu bạn mang theo nửa phần rung động trong cuộc đời mình, cậu bạn mùa đông khoá áo kín cổ, cậu bạn chơi bóng rổ sau mỗi giờ ăn, cậu bạn gác chân lên ghế mình từ đằng sau mỗi giờ học toán. mình thích cậu, và chắc sẽ luôn thích cậu. chỉ là cái thích sẽ khác dần theo thời gian. năm lớp chín ấy mình trẻ con nhưng lần đầu biết ngại ngùng vì một người, đó là thích đến cuồng nhiệt. nhưng bây giờ mình thích cậu, vì cậu đã là một phần tươi đẹp trong thanh xuân của mình.
mình viết dòng tiếp theo cho cậu bạn lớp mười. cậu bạn mang theo tất cả chân thành trong độ tuổi non nớt. cậu bạn dõi theo mình trên từng chuyến xe buýt, cậu bạn để tâm tới ánh mắt mình trong lần đầu đến trường cấp ba, cậu bạn không trách mình bị động mà luôn chủ động tiến tới mình, cậu bạn leo ba tầng thang để tặng mình một chai nước. mình thích cậu, nhưng buồn là chúng mình không thích nhau cùng một lúc. mình tự hỏi điều gì khiến cậu nỗ lực vì mình đến thế? vì mình mà để tâm đến từng dòng tin nhắn, vì mình mà rung động, vì mình mà cố hùa theo mấy trò đùa tẻ nhạt. chỉ là mình ghét bản thân vì đã thích cậu hơi muộn.