seiwwua

cổng linh lan rộng cửa đón chào.
          	liệu có phiền nếu em trao?

seiwwua

em ôm mình.
          
          em ôm mình bằng đôi tay, nhiệt độ 37°C, mình hỏi em sao nóng thế? nóng vậy thì đừng ôm nữa, nhưng em vẫn ôm mình.
          
          em ôm mình bằng tình yêu, chắc vì vậy mà chúng mình đều nóng, cái nóng tùe lửa tình hun ra, cái nóng lan từ mang tai cho đến cần cổ, nhưng em vẫn ôm mình.
          
          em ôm mình, bằng tất cả chân thành.
          
          và chúng mình ôm nhau.

seiwwua

[mình yêu bằng những ngày nắng]
          
          khi nào nắng còn chiếu xuống lối mòn, khi nào mặt trời vẫn còn quay, tình yêu của mình sẽ không kết thúc.
          
          nhưng khi yêu, ngày nào mà lại không phải ngày nắng?

seiwwua

mình có một bạch nguyệt quang,
          
          mình thích dùng từ ngữ mĩ miều khi nói về cậu ấy, chắc vì cậu trong mắt mình cũng vậy,
          
          kể ra thì thấy bản thân hơi hèn=))) nhưng mình vẫn chưa từng một lần nào bày tỏ tình cảm với cậu, cho đến tận bây giờ, đến khi cậu công khai đã có người thương, đến tận khi tình cảm trong mình phai dần, mình mới nhận ra bản thân đã luôn chỉ đứng và ngẩn ngơ nhìn cậu bước qua cuộc đời mình.

seiwwua

ai rồi cũng có bầu trời mới, ngày ấy tình mình trẻ con, nên khi nhìn lại, mình chỉ cảm thấy thật đáng nhớ.
            
            bây giờ, khi cậu đã có người thương, mình nghĩ cậu cũng không nên ảnh hưởng quá nhiều đến cuộc sống hiện tại của mình nữa, mình cũng nên quên đi bạch nguyệt quang của mình rồi.
            
            cảm ơn cậu vì đã cho mình một mối tình đơn phương để đời, một thanh xuân đầy sắc màu và một ‘mình’ bây giờ.
            
            mình đã luôn cố gắng phát triển bản thân từ khi thích cậu, mình nghĩ thế mới xứng. mình chăm chút hơn, mình điệu đà hơn, mình chăm chỉ hơn, vì có cậu.
            
            dù chúng mình chẳng đi đến đâu được với nhau, nhưng cậu vẫn sống cuộc đời cậu, và mình vẫn sống đời mình, và mình vẫn sẽ luôn xem cậu là một người bạn đáng quý trong đời học sinh của mình.
            
            nên dừng lại thôi, mình tự nhủ khi ngày cuối cùng ta học chung trường kết thúc. 
Reply

seiwwua

hồi trước chúng mình khá thân nhau.
            
            cậu thậm chí còn lấy điện thoại mình để chụp ảnh của bản thân, dù cho chắc là cậu nghĩ mình chỉ là con mọt sách không để tâm lắm đến tình bạn của chúng ta.
            
            chúng mình cũng hay cùng nhau đi chơi, đương nhiên là đi theo hội bạn, nhưng lần nào mình cũng căng thẳng hết, vì có cậu đi cùng mà.
            
            hồi đấy sao chúng mình lại cười đùa với nhau tự nhiên như vậy nhỉ? giờ thì không thể nữa rồi.
            
            ai cũng biết mình thích cậu, và có vẻ khi gần hết năm học, cậu cũng biết điều ấy. nhưng cậu không thích mình, đó là điều chắc chắn, vì từ bao giờ mà cậu lại luôn né tránh mình khi gặp gỡ, và rồi ta chẳng nói chuyện gì với nhau nữa.
            
            điều này khiến mình cảm thấy khoảng thời gian trước đó thật khó tin, ước gì mình đã thích cậu thầm kín hơn một chút.
Reply

seiwwua

mình luôn giữ những lời khen của cậu trong tim.
            
            ngày trước, mình đeo chiếc gọng kính kim loại, dù cậu chưa bao giờ khen chiếc gọng kính của mình, nhưng mọi người xung quanh đều nói mình hợp nó, nên mình vẫn luôn đeo nó trước mặt cậu.
            
            đến khi mình đổi sang gọng kính nhựa đen, cậu đã nói thầm với bạn mình, rằng cậu thích mình đeo chiếc gọng kính đen này hơn.
            
            nguyên văn câu nói mình đã được nghe là, cậu thấy mình xinh hơn, cơ mà mình không dám khẳng định, vì đến tận bây giờ, mình vẫn không biết là cậu thật sự nói vậy, hay là người bạn kia trêu mình thế?
            
            từ lúc đấy đến bây giờ, mình vẫn luôn đeo chiếc gọng kính đen. dù có đổi kính, mình vẫn tìm mua một cái y hệt, vì cậu đã nói thích gọng kính đen.
            
            cơ mà đến bây giờ thì mình cũng có ý định đổi kính tiếp rồi, vì bây giờ chắc cậu không nhớ tới chiếc gọng đen của mình nữa.
Reply

seiwwua

một ngày không nắng không mưa, nhưng muốn trải lòng

seiwwua

có lẽ do mình vẫn chưa trải nhiều. nhưng lưu giữ một phần tuổi trẻ của mình ở đây cũng là một cách hay. mong rằng seiwwua của nhiều năm sau, kể cả là đã hết ngây ngô vì đi trên đường mòn của thời gian, vẫn sẽ cười khi đọc lại những dòng này
Reply

seiwwua

nhưng đôi khi mình nhận ra, đấy cũng là cái hay đấy chứ? mình mang cuộc sống và câu chuyện của mình vào thế giới của ddindongz, khiến hai bạn cũng thật ngây ngô, cũng thật đặc biệt với mình, mình tự đọc lại fic, và ước gì ngoài đời hai bạn cũng sống vô lo vô nghĩ như những dòng mình viết ra
Reply

seiwwua

đôi lúc mình thấy mình ngây ngô quá, đến cả acc wattpad, mình cũng tự để bio là “những góc nhìn ngây ngô” để nhấn mạnh sự khờ khạo của mình. mình tự thấy mình sống quá an nhàn rồi, nên mình cứ luôn đơn giản hoá mọi chuyện, góc nhìn về cuộc sống của mình luôn luôn ngơ ngác như vậy, cứ như phủ lên một lớp filter màu hồng
Reply