sillycrab

“一切都安好吧?”
          	“放心,路还在脚底下。”

sillycrab

Cảm giác bản thân đã đến được nơi mình nằm mơ cũng muốn đến, sau đấy không biết nên tiếp tục đi đâu. Đường vẫn ở dưới chân, nhưng lòng thì hơi mờ mịt. Không sao, lúc nào cũng vậy mà, mọi thứ rồi sẽ ổn, không ổn rồi cũng sẽ ổn thôi.
Reply

chipbongzzz

Trăng ơi, không biết Trăng còn nhớ mình không,
          
          Mình chào Trăng lần đầu vào năm 2022 lận, hồi mà Trăng viết Em mình ơi í. Bẵng cái hôm nay vào lại app thấy có thông báo chiện anh Híu em An mình còn tưởng là tác giả nào mình mới follow viết, ra là Trăng. Cứ như gặp lại bạn cũ ấy mặc dù Trăng với mình trò chuyện cũng chỉ dăm ba câu lơ thơ =))) Trăng không biết là mình đã bất ngờ và vui thế nào đâu!
          
          Anyway thì mình vẫn thích câu chữ của Trăng lắm Trăng ơi, dạo gần đây nhớ con Chíp bông kinh khủng khiếp, đọc được vài dòng Trăng viết thì như uống nước ngọt giải khát, càng uống càng khát không à. 
          
          Vẫn như ngày xưa thôi, mong Trăng hạnh phúc với những gì Trăng viết, và thêm một điều nho nhỏ nữa là mong em Chíp bông cũng hạnh phúc với những gì em đang làm nhé ❤️

sillycrab

@chipbongzzz +1 máy dặm bùa online =))))))))
Reply

chipbongzzz

@sillycrab Cảm ơn Trăng, mong rằng mình vẫn sẽ được đồng hành với Trăng trên con đường cầm bút.
            
            Btw hôm qua vừa mới than nhớ nó thì
            hôm nay em Chíp drop liền 3 show mới, Trăng có đi gặp em hông chứ như mình ở HN là chỉ có dặm bùa online à =))
Reply

sillycrab

Chào Dương, lần nào gặp Dương cũng hỏi mình còn nhớ Dương không, mình cũng bất ngờ là mình nhớ. Mình đã đắn đo nhiều khi đăng truyện mới, anyway, rất vui vì có một độc giả đồng điệu như Dương. 
            Mình ấp ủ nhỏ Chíp cũng lâu rồi, dạo này nó bỏ bê phòng trọ của nó quá nên đăng truyện dằn mặt cho đỡ nhớ thôi.
            Cảm ơn Dương đã trò chuyện với mình, ngủ sớm nha. GN.
Reply

sillycrab

“一切都安好吧?”
          “放心,路还在脚底下。”

sillycrab

Cảm giác bản thân đã đến được nơi mình nằm mơ cũng muốn đến, sau đấy không biết nên tiếp tục đi đâu. Đường vẫn ở dưới chân, nhưng lòng thì hơi mờ mịt. Không sao, lúc nào cũng vậy mà, mọi thứ rồi sẽ ổn, không ổn rồi cũng sẽ ổn thôi.
Reply

sillycrab

“人是为了活着本身而活着,而不是因为活着之外的任何事物所活着。” --- 余华

sillycrab

Thật ra thì cái chết cũng là một sự lựa chọn, cẩn thận với lựa chọn của mình, tôn trọng lựa chọn của người khác. Sống tốt cuộc đời của mình thôi, đừng can thiệp vào những gì không trong phận sự.
Reply

sillycrab

Lựa chọn và chịu trách nhiệm cho lựa chọn của mình, cái chết chỉ là hình thức từ bỏ sự tự do và đùn đẩy trách nhiệm cá nhân. Lớn lên đi, lớn lên đi, sống.
Reply

sillycrab

上船不思岸上人,下船不提船上事。
          
          Lên thuyền không nhớ người nơi bến, xuống bến không nhắc chuyện trên thuyền.
          
          Tha cho đời, tha cho mình, đừng ám ảnh về những tia nắng sớm không sống nổi qua đêm đông. Bỏ lỡ bầu trời đêm, vẫn còn bình minh đang đợi.

sillycrab

Trở lại sau hơn hai tháng quần quật với công việc, mình thật sự biết ơn bản thân, nhất là sau khi đọc lại post gần đây nhất mình đăng trên acc này.
          
          Nơi này đúng nghĩa là đáy lòng mình, những điều lòng mình ấp ôm lâu quá hạn. 
          
          Mình nhận ra cảm giác lạnh lùng bạc bẽo mà mình từng lo sợ, thật ra là cơ chế tự bảo vệ của con tim. 
          Cơ chế trên muốn được bật lên, đồng nghĩa bản thân đã phải trải qua nhiều điều tệ bạc. 
          
          Thậm chí chẳng phải do ai đó tác động vào, đơn giản chỉ vì bản thân không đủ năng lực để nhận ra những điều xấu xí. 
          
          Bớt quan tâm những người không đủ quan trọng, buông tay thả những kẻ đã muốn đi. 
          
          Nhận thức, cắt bỏ, chữa lành.
          
          Tách bản thân ra khỏi nguồn năng lượng tiêu cực, giữ mình bận rộn trong cuộc đời của chính bản thân mình. Dù vườn hoa trong cậu đang ở giai đoạn nảy mầm hay đơm bông, xin giữ gìn, đừng cho cỏ dại um tùm mọc ngược. Đất có hạn, cỏ dại theo gió bay khắp nơi, giữ lòng mình thông thoáng, để hoa còn lớn, để lá còn xanh.

sillycrab

Tâm trạng của tớ bất ổn từ đầu 2024 đến giờ, khả năng cảm thông và cảm nhận nỗi đau của người khác dần bị vô hiệu hoá, tớ không thấy đau nữa, không khóc vì nỗi đau của người khác nữa. Tớ không thấy ổn. Một đôi mắt đẹp là đôi mắt biết khóc, liệu tớ sẽ ra sao nếu tớ khô cằn trước đau đớn của đời người? 
          
          Tớ đã rất tự hào khi trở thành safe zone của những người bạn xung quanh, tớ vui khi thông cảm được với niềm thương của họ. Nhưng giờ thì sao nào? Tớ bàng quang và lạnh lùng đến lạ. Đây có thật sự là tớ không? Hay là tớ thật sự đã chết đi trong một giấc ngủ vùi nào đó? Để thứ máy móc nào đó đang lạnh lẽo vận hành cơ thể tớ, liệu tớ có ổn không?
          
          Dạo gần đây tớ cảm nhận sâu sắc nỗi cô đơn đang trào lên trong con tim tớ, nó thức dậy mang theo đủ loại cảm xúc lạ kỳ. Lúc nóng như dung nham, lúc nguội như tro tàn. Tớ cần yêu và cần được yêu nhiều lắm, có ích kỷ không nếu tớ còn chẳng yêu nổi bản thân mình?

sillycrab

Note 3: Cảm xúc sẽ dần trở nên xa lạ, mình không nhớ vì sao mình lại có những suy nghĩ như thế này. Nhưng bây giờ mình ổn, cảm ơn vì đã tạo nên mình của ngày hôm nay.
Reply

sillycrab

Note 2: Bạn tiếc rẻ người ta không hẳn vì họ rất tốt, bạn chỉ tiếc rẻ viễn cảnh tương lai rất tốt mà họ với bạn cùng vẽ nên mà thôi.
Reply

sillycrab

Note 1: Chỉ đau vì những điều xứng đáng, không phải ai cũng có nghĩa vụ cảm thông với những kỷ niệm tệ bạc xuất hiện nơi đời mình.
Reply

sillycrab

Kindly reminder: Đôi khi lý trí làm việc hết sức để ngăn cản mấy hành động ngu xuẩn của cậu, nhưng tiếc rằng mạch máu được điều khiển bởi trái tim.

sillycrab

Lý trí và trái tim bao che cho nhau đấy, bọn nó muốn điều đấy xảy ra, cứ làm đi, đôi khi ta hối hận vì điều mình không làm.
Reply