Trở lại sau hơn hai tháng quần quật với công việc, mình thật sự biết ơn bản thân, nhất là sau khi đọc lại post gần đây nhất mình đăng trên acc này.
Nơi này đúng nghĩa là đáy lòng mình, những điều lòng mình ấp ôm lâu quá hạn.
Mình nhận ra cảm giác lạnh lùng bạc bẽo mà mình từng lo sợ, thật ra là cơ chế tự bảo vệ của con tim.
Cơ chế trên muốn được bật lên, đồng nghĩa bản thân đã phải trải qua nhiều điều tệ bạc.
Thậm chí chẳng phải do ai đó tác động vào, đơn giản chỉ vì bản thân không đủ năng lực để nhận ra những điều xấu xí.
Bớt quan tâm những người không đủ quan trọng, buông tay thả những kẻ đã muốn đi.
Nhận thức, cắt bỏ, chữa lành.
Tách bản thân ra khỏi nguồn năng lượng tiêu cực, giữ mình bận rộn trong cuộc đời của chính bản thân mình. Dù vườn hoa trong cậu đang ở giai đoạn nảy mầm hay đơm bông, xin giữ gìn, đừng cho cỏ dại um tùm mọc ngược. Đất có hạn, cỏ dại theo gió bay khắp nơi, giữ lòng mình thông thoáng, để hoa còn lớn, để lá còn xanh.