simehbiz

dạo này mình bỗng nhớ về ken và seishu.em và gã,hai linh hồn đơn côi hằn cõi đau khổ dẫu bây giờ có lẽ những thước phim dằn dặt mang nỗi đớn đau đó đã phai nhòa chẳng ai thiết mà biết,em và gã cuộc sống và tương lai nhờ công takemichi và manjiro đã tốt đẹp hơn và hơn nữa.mình cũng rất cảm kích về nó,chỉ là hiện tại còn  riêng mình đây ôm trọn niềm khắc khoải này về em và gã.về cái tình mộng mơ,mình yêu và yêu lắm cái tình ấy,của em và của gã.mình viết mấy dòng này mang tinh thần ship em và gã nên đừng nói xấu đi lời lẽ của mình.

simehbiz

dạo này mình bỗng nhớ về ken và seishu.em và gã,hai linh hồn đơn côi hằn cõi đau khổ dẫu bây giờ có lẽ những thước phim dằn dặt mang nỗi đớn đau đó đã phai nhòa chẳng ai thiết mà biết,em và gã cuộc sống và tương lai nhờ công takemichi và manjiro đã tốt đẹp hơn và hơn nữa.mình cũng rất cảm kích về nó,chỉ là hiện tại còn  riêng mình đây ôm trọn niềm khắc khoải này về em và gã.về cái tình mộng mơ,mình yêu và yêu lắm cái tình ấy,của em và của gã.mình viết mấy dòng này mang tinh thần ship em và gã nên đừng nói xấu đi lời lẽ của mình.

simehbiz

aiss vẫn mê bảo bình, dẫu tôi đã uncrush một, bạn thân thì "biến mất" chỉ còn kí ức không thôi. tôi thương bạn, thích cậu, tình cảm trân quý. vẫn simp bảo bình và nhà khí. 

simehbiz

hôm nay tôi đau quặn lòng, dù cái tát đó không đau, vốn dĩ đã không còn đau. không có hay không hề. tôi khóc nhiều, nức nở. cho mẹ yêi dấu, cho tôi. thương mẹ nhường nào thương tôi đến thế, ngủ đi mai lại đến. 

simehbiz

@ simehbiz  tôi muốn ai đó sẽ ôm tôi thật chặt, vỗ về, nói câu dỗ dành ngọt ngào, khen tôi làm rất tốt, an ủi tôi dịu nhẹ. kiên nên làm gì giờ? 
Reply

simehbiz

bạn rời đi rồi, đi xa rồi. có lẽ là lựa chọn giải thoát cho âu tư muộn phiền của bạn ,chỉ là riêng tôi, hồn tôi ,một phần dường như đã chết. chết rồi. 

simehbiz

@ simehbiz  ta gặp nhau vào ngày đông, bạn rời đi khi đông vừa đến.khi cái lạnh vừa chớm da mềm. 
Reply

simehbiz

@ simehbiz  bạn dặn tôi phải tốt lên, cõi lòng tôi dấy lên mong lung. 
Reply

simehbiz

cớ sao ta lại đau đến thế, buồn đến thế... hôm qua cậu ốm tôi lo quặng cả ruột... hôm nay cậu trở lại, tôi càng thích cậu... cậu có thể trò chuyện thoải mái cùng các bạn khác còn tôi thì... không một lời. ghen tị thật mà cũng buồn thật.