sonnesole
Mình đã suy nghĩ rất nhiều trong suốt thời gian vừa qua, rằng liệu mình làm như vậy có đúng không và mình có hối hận không, nhưng mình biết là mình có lỗi, không chỉ với mọi người mà với bản thân mình nữa. Mình biết những gì mình nói hay làm đều dư thừa và không cần thiết, nhưng mình sợ đối mặt với tất cả những người đang hiện diện xung quanh mình (thật ra mình cũng không hiểu rõ lý do) và có lẽ đâu đó những mối quan hệ hiện tại mà mình vẫn không thể tìm thấy sự tự tin để đối mặt với họ nữa, nên là mình tìm cách bỏ trốn. Mình nghĩ có lẽ mình sẽ trốn thật lâu, cho tới khi hết thời hạn sáu tháng và những tài khoản wattpad của mình bị gỡ vĩnh viễn luôn không chừng, cho tới khi không còn ai nhớ tới mình nữa, nhưng mình sẽ không bao giờ quên đi được những người đã ở bên mình từ những ngày đầu. Đó cũng là lý do vì sao mình có cố gắng tẩy xoá sự tồn tại của chính mình nhiều như thế nào đi chăng nữa thì đó vẫn là điều không thể, mình không thể bỏ “nhà” của mình để mà rời đi như vậy.
sonnesole
Mình xem nơi đây là nhà của mình vì mình chưa từng có ý định sẽ viết cho mọi người mà thật ra viết cho mình là chủ yếu. Bởi lẽ chỉ có trở về nhà thì bản thân mới được thoải mái tự do sáng tạo như thế, nhưng rồi một thời gian sau mình không tìm thấy bản thân mình nữa, nhưng nhà của mình vẫn ở đây thôi. Nên là mình không thể để một cục tẩy bôi xoá đi sự hiện diện của mình, nếu trước đó mình vẽ chính bản thân mình bằng bút chì thì bây giờ mình vẽ lại bằng bút bi, viết bằng bút lông dầu hay thứ gì đó tương tự cũng được. Mình nghĩ mình nên tập thích nghi lại từ đầu vì mình không nghĩ mọi thứ lại thay đổi nhiều đến thế. Sẽ thật kỳ cục nếu những gì mình viết mang lại niềm tin và hy vọng đến cho rất nhiều người nhưng lại không thể khai sáng cho cái người đã sáng tạo ra những câu chữ đó, và giờ thì mình ngồi đây, bật đèn rồi đọc lại tất cả mọi thứ đã gắn liền với cái tên này ngay từ lúc ban đầu. Mình muốn biết bản thân ở thời điểm đó đã nghĩ gì khi viết như vậy, và liệu trong tương lai mình có khắt khe với chính mình của quá khứ hay không. Mình chưa sẵn sàng để mở lại ig hay thứ gì đó tương tự (chân thành xin lỗi tới những bạn/chị/em mà mình thường xuyên liên lạc trên ig và rồi đột nhiên lại biến mất một cái veo), (;´༎ຶٹ༎ຶ`) nhưng thay vì xin lỗi thì lần này mình muốn cảm ơn vì những mối quan hệ đó đối với mình không chỉ đơn giản chỉ là sự tồn tại. Với mình thì đó là quan hệ người nhà.
•
Reply