sourirem_y

Bởi một khoảnh khắc động tâm, bóng hình này hóa thành giấc mộng.

sourirem_y

Quả nhiên, mùa hè luôn là thời điểm khiến mình đau đáu nhất. Nói về chút về những nổi đau trong mùa hè. Liệu rằng mặt trời kia có lạc quan như cái cách vẫn thể hiện không. Theo suy nghĩ của mình là có. Trên đời không nhất thiết phải phân rõ trắng đen, ngay cả mỗi người chúng ta đều tồn tại rất nhiều mâu thuẫn. Nỗi đau có bao quanh nhưng nó vẫn không làm mờ đi sự lạc quan trong một con người là có thật. Em ấy đau khổ, em ấy chịu nhiều tổn thương, em ấy ám ảnh nó hằng đêm song đó không phải rào cản khiến cho em không yêu thương cuộc đời này. Đó không phải sự giả vờ cho qua chuyện, tuy nhiên nếu nói nó có ảnh hưởng không thì chắc chắn là có. Nghe những câu đau lòng, chứng kiến những chuyện kinh khủng, giống hệt như một mầm non chưa kịp đâm chồi đã bị vùi dập đến héo úa. Thành thật mình cũng chẳng nghĩ thông lý do gì để em tiếp tục gắng gượng, cảm giác như em có thể rời xa bất cứ lúc nào. Chẳng biết miêu tả sao cho đúng được cái cảm giác ấy nữa, vừa nhẹ nhàng lại vừa mơ hồ. Lòng em không hề có sự nặng trĩu, tuy nhiên em vẫn không hề nắm bắt được thứ em mong muốn. Là kiểu nhẹ tênh mường tượng như có thể chạm tới được, nhưng thu tay về chỉ có mảnh trống không. Những người như vậy, thật sự cả đời này khó mà có thể xoa dịu vết thương lòng của họ. Đó không phải một vết thương, mà là một cái gì đó đã định sẵn từ trước khi kịp nhận thức, thế nên chẳng bao giờ có thể cứu vãn được. Một người ôm tất thảy vết thương lòng, chẳng nguyện ý nói cho ai, chỉ dành để một mình tiêu hóa chúng... Mặt trời nhỏ của người khác, nhưng lại chẳng sưởi ấm được chính mình.

sourirem_y

Con thỏ luôn tỏ ra mình sợ sệt và yếu thế, tuy nhiên lại ở sau lưng làm rất nhiều điều. Một người quá mức tốt đẹp như vậy, cho dù không muốn cũng phải ngoái đầu lại vài lần. Cảm hóa một người bằng tình yêu ? Nghe hơi bị viển vông, không phải nó không có thật, nhưng nó hiếm có thể xảy ra. Chợt nhận ra có quá nhiều điều không thể quyết theo ý mình. Kể cả trái tim đang loạn tung lên vì người ta cũng thế. Em ấy từng nghĩ trái tim bản thân cứng hơn sắt thép, nhất quán từ đầu sẽ chẳng cho người kia một tia hy vọng nào, song không biết trái tim bản thân đã bị mua chuộc từ lâu. Cũng quan tâm và đối xử đặc biệt với mjh nhưng lại không nhận ra. Hts luôn cho rằng chỉ cần xong xuôi mọi việc cần làm và chuyện làm hòa có thể gác sang một bên. Dẫu vậy, khi mjh mở lời trước khiến cho những thứ em tưởng bở có thể vứt ra sau đầu kia bỗng dưng dâng trào và lắng xuống bởi sự mở lời làm hòa của anh. Lúc ấy mới nhận ra rằng bản thân cũng chẳng có thể dửng dưng như vẻ bề ngoài, mọi buồn phiền cũng chỉ một câu nói khẽ mà đánh tan nhanh chóng. Em thật ra cũng để tâm, cũng lo sợ, cũng mệt lòng vì chuyện của đôi ta. Mjh từ khi nào mà chiếm vị trí cao ngất trong lòng này của em.

sourirem_y

Không cần phải xây dựng nhiều về khía cạnh tính cách bởi chính cậu ấy cũng là một mặt trời nhỏ rồi. Mùa hạ năm ấy, nếu không phải lòng mjh thì sao nhỉ ? Thật ra mình nghĩ rằng, đứng ở một khía cạnh nào đó thì nó chẳng phải là một trải nghiệm tồi tệ. Cho dù tình yêu kia không đơm hoa kết trái, cho dù mảnh trăng mãi mãi khuyết không tròn. Quan điểm của mình rất rõ ràng, một cái kết đẹp là đích đến mà bao người thầm mơ ước, dẫu vậy nó không đại diện cho những mẫu số của hạnh phúc. Trừ cái kết không được như ý ra, thì tất cả những thứ từ mối tình kia đều đẹp nao lòng. Một tình cảm bình dị, chân thật của tuổi hai mươi sao có thể không đẹp cơ chứ ? Kỳ thật mình rất ghét khi con người không vượt qua ải số mệnh để đến với nhau. Nó làm mình có cảm tưởng như mọi thứ được định sẵn ngày đầu, mặc kệ bản thân mình có giãy giụa, tìm mọi cách thoát thân cũng chỉ tốn công vô ích. Mình càng không thích con người nghe theo số mệnh mà chẳng có chút ý chí đấu tranh cho bản thân. Nhưng với trường hợp của em, thì mình nghĩ càng phản kháng chỉ càng bị nhấn chìm trong mênh mông không lối thoát. Rất tiếc một mối tình đẹp đẽ cũng chẳng thể cứu vớt được em. Vùng vẫy thế nào khi mọi căn nguyên của đau khổ đều đã được an bài từ ngày đầu cơ chứ ? Nếu hts có xuất hiện sớm hơn, giá như sớm hơn một chút thôi thì chắc có lẽ cũng có thể mang cho mjh một tia sáng nhỏ nhoi. Chỉ tiếc rằng mọi thứ đều chỉ là giá như. Mặt trời nhỏ của người khác nhưng lại chẳng sửa ấm chính mình.

sourirem_y

Vì nhớ hai đứa mà mình đi đào lại vài thứ trên X và... càng yêu thêm hai đứa nữa. Jaehyun luôn luôn động viện, quan tâm trực tiếp tới Taesan. Còn Taesan ít biểu lộ cảm xúc, có vẻ như không thân, nhưng thật ra lại rất thân thiết và quan tâm tới anh. Hai đứa trẻ quen biết không lâu, kết nối với nhau bằng tình yêu âm nhạc và dần dà âm nhạc nuôi dưỡng hai tâm hồn, tạo nên sự gắn bó với nhau.