waqtie

có những đêm huân nằm trong vòng tay hiền mà thấy lòng mình như bị kéo ra thành hai nửa. muốn siết chặt lấy anh để được an ủi, muốn buông ra vì sợ bản thân chỉ là gánh nặng. cậu biết rõ sự tự ti ấy không phải điều gì mới, nó đã xuất hiện từ ngày đầu cậu bắt đầu hiểu về tình yêu, và từ đó đến nay chưa bao giờ mất đi. chẳng qua nó được che lấp bởi tiếng cười, cách cậu cố gắng trở thành người dễ mến, nhưng tận sâu bên trong vẫn còn một đứa trẻ ngồi một mình trong căn phòng tối, lo lắng rằng ngày mai khi mở mắt ra, tất cả yêu thương cậu cố vun đắp đã tan vào hư không.
          	
          	huân hiểu rằng tình yêu với hiền không thể dựa mãi vào nỗi sợ hay sự né tránh. muốn cùng nhau đi xa hơn, cậu phải chấp nhận sự thật rằng chính mình mới là người cần học cách đứng lên, chứ không phải kéo hiền xuống vùng lầy của những ám ảnh. 

waqtie

có những đêm huân nằm trong vòng tay hiền mà thấy lòng mình như bị kéo ra thành hai nửa. muốn siết chặt lấy anh để được an ủi, muốn buông ra vì sợ bản thân chỉ là gánh nặng. cậu biết rõ sự tự ti ấy không phải điều gì mới, nó đã xuất hiện từ ngày đầu cậu bắt đầu hiểu về tình yêu, và từ đó đến nay chưa bao giờ mất đi. chẳng qua nó được che lấp bởi tiếng cười, cách cậu cố gắng trở thành người dễ mến, nhưng tận sâu bên trong vẫn còn một đứa trẻ ngồi một mình trong căn phòng tối, lo lắng rằng ngày mai khi mở mắt ra, tất cả yêu thương cậu cố vun đắp đã tan vào hư không.
          
          huân hiểu rằng tình yêu với hiền không thể dựa mãi vào nỗi sợ hay sự né tránh. muốn cùng nhau đi xa hơn, cậu phải chấp nhận sự thật rằng chính mình mới là người cần học cách đứng lên, chứ không phải kéo hiền xuống vùng lầy của những ám ảnh. 

waqtie

lời cảm ơn chân thành nhất đến Bridge at Villeneuve-la-Garenne của Alfred Sisley
          

waqtie

My House của John Henry Twachtman
Reply

waqtie

Purple, White and Gold của Willard Metcalf
Reply

waqtie

Apple Trees in Bloom, Old Lyme của Childe Hassam
Reply