whatyouvebeentold

age fifteen, i wanted to die
          	and eighteenth birthday never came
          	i went somewhere far away
          	summer when i was seventeen.
          	
          	

whatyouvebeentold

có những thứ đã mất đi rồi thì không thể nào lấy lại được nữa đâu, gương vỡ dù có gắn lại cũng sẽ chằng chịt những đường nối nứt nẻ cùng mùi keo dán kinh dị. mình ngưỡng mộ tình cảm của mickey, thật sự, năm lần bảy lượt quay về dẫu cho người ấy có phũ phàng cùng điên loạn đến mức nào, tất cả vì một chữ yêu, và một chữ thương. năm đó mình cáu ian cực kỳ, cáu đến độ xem mùa 6, mùa 7 thậm chí mùa 8, mùa 9, cứ lúc nào có anh trên hình là chửi um tùm. bẵng đi một thời gian, quay trở lại lần nữa thì mình cũng mệt rồi, và có phần thông cảm cho anh. trên đời này không phải cứ cố gắng là cái gì cũng được đâu, và mình biết cả anh cả mickey đã cố gắng rất nhiều, phần còn lại là do số phận thôi.
          
          nói gì thì nói, tình cảm của mickey là rõ rệt nhất, và mình cũng không hề nghi ngờ tình yêu của ian dành cho anh. có chăng chỉ là bệnh tật, chỉ là quá khứ, chỉ là thế giới này quá tàn nhẫn, vậy đấy.
          
          túm cái váy lại là mình thi thoảng cứ phải tự cấu tay một cái để nhắc rằng mình không mơ rằng hai người đã về chung một nhà theo mọi nghĩa rồi :))))

chimdo2712018

@ whatyouvebeentold  à ừm mình nhầm nha tới ss11 thôi 
Reply

chimdo2712018

@ whatyouvebeentold  woa mình đã nghĩ là có 1 mình mình biết đến cặp này thôi chứ.mình chỉ mới biết phim này thôi  và mình đang coi cut part của gallavich cuối cùng thì họ cũng có 1 cái đám cưới hoàn hảo mặc dù ko lãng mạn bằng malec nhưng nó cũng rất gì và này nọ 
            Phải cậu nói rất đúng luôn mình cảm nhận rõ ràng là tình cảm của mickey dành cho ian luôn nhiều hơn mình cảm nhận rõ qua ss6789 cho đến ss12 mình vẫn luôn thấy tình yêu của mickey dành cho ian luôn nhiều cmn hơn.Mong cậu có thể rep mình 
Reply

whatyouvebeentold

đau rồi tự khắc sẽ buông, trong fic của chị mun ấy. nhưng thực sự, không phải ai cũng buông nổi đâu, không phải không muốn, mà là không thể. đến cả mình, sau bao nhiêu năm trời vẫn đau lòng thay cho mickey như thế, người ngoài như mình nhìn vào còn cắt hết cả ruột gan, thì không hiểu nỗi đau mà anh phải chịu lớn đến nhường nào...
Reply

whatyouvebeentold

bảo viết cho gallavich mà mãi không được cái gì ra hồn, hay triển quả nước mắt sao nhỉ :))))

whatyouvebeentold

nếu mà có viết thì viết kết có hậu nhẫn cưới lễ phục tiếng hát perfect của ed sheeran hay viết tan cửa nát nhà mỗi người một phương nuốt nước mắt vào trong mà bước tiếp đây :))))
Reply

whatyouvebeentold

kiểu fic dài thì không lowercase được, mà mình lại lười nữa chứ, bảo xem lại cả mười mùa để chuẩn bị cho mùa cuối mà lết được đến mùa sáu thì xem hết nổi lmao
Reply

whatyouvebeentold

life doesn't always give us answers
          some dots they won't connect until the years go by
          if we're not meant to be together
          some day we'll know the reason why.
          
          ian vẫn luôn canh cánh trong lòng, những lời anh nói ngày cuối cùng. hắn đã hỏi mickey, rằng không phải anh còn yêu hắn sao, vì cớ gì phải làm đến mức đấy? nếu anh chọn ở lại, chắc hẳn chúng ta sẽ giải quyết được hết mà? anh không trả lời hắn, chỉ cười. chẳng phải nụ cười khểnh đầy mỉa mai thường ngày, mà không hiểu sao lại buồn quá, như thể muốn trút hết bao nỗi niềm chôn sâu trong lòng suốt những tháng năm qua, bằng một nụ cười trừ không che đậy.
          
          - không phải cứ yêu nhau, là có thể ở bên nhau đến vĩnh hằng đâu.
          
          anh nói, rồi đi.
          
          ian không khóc. cả mickey cũng vậy. họ chỉ cho phép bản thân yếu mềm trong phút chốc, rồi cắn môi đến ứa máu, gạt đi nước mắt chưa kịp rơi mà quay về với cuộc sống thường ngày. cặp nhẫn đôi, anh để lại cho hắn, từ chối mang theo. không phải vì anh quá ác hay gì, mickey chỉ sợ, giữ lại một chiếc, anh sẽ làm điều có lỗi với chính anh mà thôi.

whatyouvebeentold

ở một thực tại khác, có lẽ chúng ta sẽ quay về với nhau, cho dù vật đổi sao dời. hết lần này đến lần khác, như biển cả mênh mông rộng lớn, như thủy triều sóng gió đầu xuân, mỗi một lần đập vào bờ là một lần thay hình đổi dạng, nhưng thứ tình cảm ấy, vẫn vẹn nguyên như ban đầu. ở thế giới ấy, em sẽ không để anh đi, anh cũng sẽ kiên cường ở lại, nắm chặt tay nhau không buông mà bước vào lễ đường. ở nơi ấy, em sẽ không nợ anh một ngày không mưa, có nhẫn cưới, lễ phục, và những lời thề nguyện.
            
            ở thực tại ấy, có lẽ, chúng ta sẽ hạnh phúc. hạnh phúc bên nhau.
Reply

whatyouvebeentold

ngày em rời đi, là một ngày nắng đẹp. đẹp đến đau lòng.
          
          bấy lâu nay anh vẫn luôn nghĩ về sự chết, về lúc ra đi, rằng em như thế, chịu đủ đớn đau rồi, liệu có thể nào ông trời cho em một cái chết nhẹ nhàng vẹn nguyên, xem như là bù đắp cho những năm qua không? mộng tưởng vô vọng, là bất khả thi, cái chết đến như một điều hiển nhiên, nào có chuyện mong ước viển vông của anh trở thành hiện thực. chỉ là, khoảng thời gian sau ngày trọng đại, đến tận lúc em nhắm mắt buông xuôi, chắc hẳn, em hạnh phúc chứ?

whatyouvebeentold

có những điều, những cảm xúc, mà mình nghĩ chỉ có riêng tiếng việt mới diễn tả một cách trọn vẹn và đủ đầy nhất. có thể là do mình là người việt, nhưng những từ như "thương", nó nặng nghĩa nặng tình lắm, đổi sang tiếng anh hay thứ tiếng khác, nào thể hiện hết nổi. tỉ như, thứ tình cảm mickey dành cho ian nó vượt quá chữ "yêu" rồi, từ rất lâu về trước. 
          
          bởi vậy cho nên, mình thề nếu văn vẻ mình khá hơn, chắc sẽ mang lại cho fandom ở phần này của thế giới thêm một câu chuyện có ý nghĩa rồi. nhưng mình không giỏi, và fandom việt cũng ít ỏi đến thảm thương. chỉ đành ngậm ngùi bỏ qua vậy thôi.
          
          dù sao thì tất cả cũng sắp kết thúc. mình chỉ mong hai người được hưởng cái hạnh phúc đã nhận được, thế đấy.

whatyouvebeentold

Ian Gallagher had always loved the color blue. Blue, cyan, turquoise, aquamarine, navy, cadet, blizzard, teal. Blue, like the deep ocean floor where mysterious creatures resign; like the endlessly running sky high up above; like the cold heartless ice all around Antarctica. He could name so many. But, most importantly, beautifully blue like the shade of his only lover's eyes, seemingly hiding so many secrets, exposed only to Ian. His entire world, his Mikhailo. 
          
          Or, at least it was.