Gió luồn vào tóc em, mơn man trên gò má, cuốn đoá hoa em giữ trong lòng bàn tay bay lên không trung.
Gió thổi nước mắt em ráo hoảnh, vi vu bên tai giai điệu của cuộc đời, cát bụi trần gian không làm em chùn bước.
Gió ở bên em khi em yếu đuối, gió đồng hành trên con đường khiến đôi chân em mệt mỏi. Nhưng gió chưa từng thương em.