Editor: hungtuquy
Beta: eternal_sprg
Thỏ ngọc mở mắt ra, nhìn thấy bốn phía đều là tường đất, cái giường cũng làm bằng tấm ván gỗ rất cứng. Nàng hiểu ra hiện tại đang ở một nông thôn nghèo nàn. Trong đầu đột nhiên xuất hiện rất nhiều ký ức, đó chính là ký ức kiếp trước của nguyên chủ Mạnh Dao.
Kiếp trước, nguyên chủ là tiểu thư vì gia cảnh sa sút mà trở nên nghèo túng, vì bị người đuổi giết mà chạy trốn tới thôn Lục gia, trên đường không cẩn thận rớt xuống sông, vừa vặn ngay lúc Lục Minh vừa xong việc cứu trở về, lúc cứu được thì người đã ngất đi rồi. Trên đường về nhà bị người khác bắt gặp, một người nam nhân ôm một nữ nhân cả người ướt dầm dề, như thế nào cũng rất khó nói. Cho nên trong hoàn cảnh bất đắc dĩ nguyên chủ phải gả cho hắn.
Sau khi thành thân thái độ của nguyên chủ rất không tốt, ham ăn biếng làm không nói, còn thường xuyên khó dễ Lục Minh. Lục Minh mới đầu vẫn luôn chịu đựng, đến lúc tận mắt nhìn thấy nguyên chủ cùng thiếu gia trong thôn chơi bời lêu lổng, mới hoàn toàn trở mặt, hưu nguyên chủ. Nguyên chủ bị đuổi ra khỏi nhà, người trong thôn ai cũng đều nhục mạ nguyên chủ.
Nguyên chủ vốn định đi tìm thiếu gia kia, ai ngờ vị thiếu gia đó bởi vì chuyện bại lộ mà trở mặt không quen biết, cũng mặc kệ nguyên chủ.
Nguyên chủ cũng vì thế mà không có nơi để đi, dần dần chết vì đói.
Thỏ ngọc cảm thấy vô cùng thổn thức, gặp nàng nàng cũng sẽ đánh nguyên chủ đến nát nhừ, lại nói hiện tại là lúc đã thành thân được hai tháng, tuy rằng nguyên chủ hiện tại đối với Lục Minh có thái độ không tốt, nhưng còn vẫn chưa lén lút qua lại với người khác, vẫn còn kịp, cũng may vừa mới bắt đầu, không khó, vẫn còn có thể cứu vãn!
Cửa phòng kẽo kẹt mở ra, đầu tiên Mạnh Dao nhìn thấy một đôi chân to mang giày rơm, hướng lên trên là vai rộng eo thon chân dài, nhìn chung dáng người tương đối chắc nịch, xem mặt thì tương đối chính khí, rất trầm ổn.
Lục Minh đi vào trong phòng thấy Mạnh Dao mỉm cười, Lục Minh có chút kinh ngạc, ngay sau đó nghĩ có thể là Mạnh Dao lại muốn làm chuyện xấu gì đó mới có thể cười với mình như vậy, liền giật nhẹ khóe miệng: "Phòng bếp đã có cơm, nàng rửa mặt xong thì qua ăn đi."
Xoay người, đang muốn làm việc như thường ngày bỗng nghe có người đáp lại làm hắn thực kinh ngạc.
"Chúng ta ăn chung đi rồi chàng lại đi làm việc, đừng không ăn gì đã đi làm, không tốt cho cơ thể."
"Nàng..." Lục Minh đang muốn hỏi nàng bị gì vậy, chẳng lẽ là đang diễn kịch? Thôi thôi, muốn như thế nào thì như thế đi. Đợi nàng rửa mặt xong liền đi vào phòng bếp bưng cơm tới, là hai chén cháo và hai cái bánh bột bắp.
Lúc rửa mặt, trên mặt Mạnh Dao toàn là ý cười.
Chờ Mạnh Dao rửa mặt xong đi vào nhà, Lục Minh đã dọn cơm xong, đang chờ nàng tới cùng nhau ăn.
Lục Minh từng ngụm từng ngụm ăn bánh bột bắp, uống cháo còn phát ra âm thanh chộp chẹp, nếu là ngày thường Mạnh Dao sẽ ghét hắn đến chết. Nhưng hôm nay vẫn phát ra âm thanh theo thói quen, lại phát hiện tiểu thê tử chẳng nói gì hắn, cho dù trong lòng Lục Minh cảm thấy kỳ quái, nhưng cái gì nên ăn thì vẫn ăn, nên uống thì vẫn uống, dù sao hắn cũng là một hán tử thô lỗ, làm sao có thể ăn cơm một cách ôn nhu cao quý được, cảm giác như vậy rất là kỳ quái!
Mạnh Dao vừa ăn vừa nhìn hắn: "Trưa nay ta sẽ tới đưa cơm cho chàng".
Mặt trời mọc đằng Tây sao? Lục Minh âm thầm chửi thầm: "Không cần, trời nóng như vậy, không phải nàng sợ nóng sao?"
Mạnh Dao cười cười: "Không sao, đi một chút thôi rồi sẽ về, cũng chẳng ra nắng bao nhiêu, buổi sáng chàng làm việc đến tận trưa nếu không ăn cơm thì khi làm việc buổi chiều sẽ rất mệt."
Lục Minh nhíu mày: "Vậy cũng được, có điều nàng sẽ nấu cơm ư?"
Mạnh Dao nhếch nhếch miệng: "Không phải có chàng ở đây sao? Chàng dạy ta là được mà".
"Được!", Lục Minh liền ăn cơm.
Mạnh Dao đi theo Lục Minh vào phòng bếp, thấy thứ dùng để nấu cơm là cái bếp đất. Mạnh Dao ở Cung Quảng Hằng cũng thường hầu hạ Hằng Nga tiên tử, nếu là ở nhân gian cũng coi như là nha hoàn, đương nhiên là toàn năng, cho nên việc nấu cơm bằng cái bếp đất này cũng không quá khó, nàng có thể làm được.Lục Minh bỏ nước vào trong nồi, thêm một ít củi lửa vào bếp, làm mẫu cho Mạnh Dao xem cách sử dụng bếp đất. Không lâu sau, Mạnh Dao nói mình học xong rồi, còn tự thực hành cho Lục Minh xem.
Lục Minh thấy nàng làm cũng ra dáng ra hình, cũng yên tâm không ít: "Nếu nàng đã học xong thì trong nhà có nhiều thức ăn, nàng muốn nấu gì thì nấu, không còn sớm nữa, ta phải ra ruộng làm việc, nàng ở nhà ngoan ngoãn."Mạnh Dao đứng lên: "Tướng...tướng công, hãy chờ xem món cơm trưa nay ta làm thế nào nhé!"
"Ta phải đi rồi!" Lục Minh cơ hồ là chạy trối chết. Tâm nhảy loạn xạ, may mặt hắn đen, bằng không sẽ thấy ngay mặt hắn đỏ như đít khỉ, đơn giản chỉ bởi hai từ "Tướng công" kia!
Mạnh Dao cười đắc ý: "Hì hì hì, thật đáng yêu, tướng công của ta." Hết thảy mọi chuyện đều nằm trong lòng bàn tay!
Editor có điều muốn nói: một chương trong convert ngắn đến đáng thương, vì lo sợ mọi người đợi lâu, tui quyết định gộp hai chương lại thành một chương. Có cảm thấy tôi tốt với các bạn không 😁
Editor 2: 1/1/2021 Do đăng liền 5 chap nên mình chưa có beta. Bạn nào thấy lỗi sai cứ cmt mình vào sửa nhá. Năm mới vui vẻ nha mn
YOU ARE READING
[Mau xuyên] [ edit] Thỏ ngọc
Teen FictionHán Việt: Khoái xuyên chi ngọc thỏ (H) Tác giả: Nhất Bút Đa Tình Editor: hungtuquy Tình trạng: Hoàn thành ✅ Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Cổ đại , Hiện đại , HE , Tình cảm , Huyền huyễn , H văn , Ngọt sủng , Hệ thống , Song khiết , Xuyên nhanh...