Chung Yêu Yêu nhìn hắn, môi cong cong. Lại nhích một chút đi bên cạnh hắn. "Chẳng phải bảo chúng ta là hàng xóm rồi sao? Quanh cây hoa ấy chàng có thể nhìn thấy gia đình nào à?"
"Thế cô nương ngụ nơi nào?" Quả thật xung quanh đó trừ nhà hắn vừa xây lên ra thì chẳng nhìn thấy căn nhà nào cả.
"Ta chẳng ngụ nơi nào. Ta không có nhà, Linh Lang có thể cho phép ta sống cùng chứ?" Chung Yêu Yêu cười cười.
"Chung cô nương!"
Hắn dừng bước, nhíu mày nhìn nàng: "Nam nữ thụ thụ bất tương thân, cô nam quả nữ làm sao có thể ở cùng một chổ chứ? Đối với nam nhân nào cô nương cũng thế này sao?"
Nàng hết để hắn đeo trâm cài cùng nàng, tự ý động chạm thân mật với hắn, bây giờ còn ngỏ ý muốn cùng hắn sống chung.
Họ cũng chỉ mới gặp nhau có một lần. Hắn cảm thấy hơi khó chịu.
Chung Yêu Yêu đối với phản ứng của hắn lại yên tĩnh lắng nghe, đáy mắt tĩnh lặng như hồ nước đang nhìn thẳng vào hắn.
"Chàng là người đầu tiên ta giáp mặt, là người đầu tiên nhìn thấy ta trong hình dáng này, chàng cũng là người duy nhất uống rượu, trò chuyện cùng ta." Giọng nàng nhẹ nhàng như gió.
"Ta cũng đâu giống như loài người các chàng, hôm nay vừa nguyện cầu cho ta nghe là muốn yêu thương cô nương người ta mãi mãi, hôm sau đã cùng một cô nương khác kết tóc se duyên."
Nàng chứng kiến toàn bộ. Nàng nghe thấy tiếng khóc của những cô nương nhỏ trách móc nàng, trách rằng tại sao để nàng làm chứng tình duyên của họ rồi mà người ta vẫn phủi áo bỏ đi theo người khác.
"Ta chỉ muốn cùng chàng như thế thôi. Từ ngày chàng quyết định muốn sống ở bên cạnh ta, ta chỉ muốn thân thiết với một mình chàng thôi."
Linh Lang hơi ngơ ngác đứng hình. Ý nàng là sao? Nàng đang nói chuyện gì thế? Hắn sống cạnh nàng khi nào? Lại nói, sao lại là "loài người" bọn ta?
"Chung... Chung cô nương... Cô nương nói chuyện gì, ta... Ta không hiểu." Hắn ngập ngừng, nghi ngờ dâng lên.
"Ta là một hoa yêu." Nàng dời mắt nhìn trên đất, môi hơi cong lại thẳng thắn trả lời, cũng không biết có khiến hắn sợ không.
"Hình hài này là ta lần đầu tiên hóa thành. Chỉ có chàng là người đầu tiên thấy được ta trong hình dáng loài người, chỉ có chàng là người đầu tiền muốn bầu bạn cùng ta suốt hàng trăm năm qua." Nàng từng bước đi đến trước mặt hắn, đưa bàn tay nhỏ nhắn ra.
Trên đầu ngón tay nàng, một nhành cây nhỏ mọc ra, nhanh chóng kết hoa, nở rộ. Nhành kim chung yểu điệu, xinh đẹp bừng nở trước mặt Linh Lang làm hắn bất ngờ và khó tin.
Chung Yêu Yêu cười: "Linh Lang có thấy không? Nó thích chàng đấy."
Nàng phất tay, nhành hoa tách khỏi đầu ngón tay nàng, bay lên cao. Bỗng chúng hơi phát sáng, bung ra. Từng cánh hoa cứ thế rơi xuống giữa hai người họ.
Linh Lang lúc này hơi trố mắt nhìn một màn mưa hoa, người trước mặt đã tiến tới gần hắn, nhón chân đặt lên má hắn một cái hôn thật khẽ.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Hoàn] Chung Hỉ Tửu - [Phong Tỷ Chưa Ăn Cơm]
Short Story♧Thể loại: Ngôn tình, Cổ đại, Hoa yêu, Điền văn, SE. ♧Tình trạng: Đã hoàn thành. ♧Tác giả: Phong Tỷ Chưa Ăn Cơm. ♧Văn án: ''Trước nhà có gốc Kim Chung Quanh năm nở rộ, hương nhạt bay xa. Kim Chung bách niên thành người, Tương ngộ bất ngữ, từ biệt v...