Chương 4. Tìm về

268 44 1
                                    

Triệu Tiểu Đường không đưa nàng đến bệnh viện mà chính là về thẳng Triệu gia, nơi những kẻ mang trên người họ Triệu đang ở. Tuy không biết tiểu thư nghĩ cái gì, nhưng Triệu Thiêm tin tưởng cô, trước giờ Triệu Tiểu Đường chưa từng sai lầm trong bất cứ việc gì.

Cánh cổng Triệu gia, lần đầu tiên Triệu Tiểu Đường mang một người phụ nữ ngoại tộc đi qua. Ngu Thư Hân mặc dù là vợ nhưng cơ bản gia phả nhà họ Triệu vẫn chưa bao giờ có tên nàng. Vì vậy, người nhà Triệu gia không hài lòng nhất Triệu Tiểu Đường bênh vực nữ nhân đó, thật quá ngu xuẩn.

"Gọi bác sĩ Emmar đến đây cho tôi."

Giọng nói của Triệu Tiểu Đường rất trầm, người nhà họ Triệu đôi mắt tràn đầy nghi hoặc nhìn cô. Rõ ràng Emmar là bác sĩ riêng của gia tộc, cô lại gọi đến chữa trị cho người phụ nữ kia. Vẫn là không có ai dám phản đối, nhưng lại có kẻ không vừa mắt.

"Mang cô ta ra khỏi đây, chúng ta không muốn thứ dơ bẩn như cô ta ở nơi này."

Chính là người cậu cùng cha khác mẹ với ba ba cô, Triệu Dư Hành. Ông ta chỉ vừa đón ngũ tuần, dáng vẻ chỉnh tề nhìn rất sạch sẽ nhưng Triệu Tiểu Đường lại thấy vô cùng khó coi, bốc lên một cỗ mùi hôi của đố kỵ.

Triệu Tiểu Đường đôi mắt phượng híp lại, tay vẫn ôm Ngu Thư Hân trong lòng. Nếu không nhanh chóng, nàng sẽ mất máu mà chết.

"Quản cho tốt đứa con trai vô tích sự của ông, hắn mới là vết nhơ ông cần che giấu đó."

Ngu Thư Hân nghe thấy giọng nói Triệu Tiểu Đường bên tai, mơ mơ hồ hồ muốn gọi tên cô nhưng đến cùng chỉ phát ra mấy tiếng ô ô nức nở. Tâm can Triệu Tiểu Đường đột nhiên mềm nhũng lại ôm nàng vào ngực dỗ dành, cố gắng nhẹ nhàng để không làm năng ấy đau. Bước chân cũng nhanh chóng, chốc đã khuất dạng.

Đại sảnh Triệu gia lúc này, gương mặt nào cũng xám xịt tối đen, ai ai cũng giữ cho mình tâm tư độc địa về hai người.

...

Trong phòng, Emmar đã giúp Ngu Thư Hân xử lý vết thương. May mắn nhất nơi bị thương nặng nhất không ảnh hưởng đến xương cốt. Triệu Tiểu Đường tiễn Emmar ra cửa rồi lại đi vào ngồi bên cạnh giường.

Khi đó, khoảnh khắc cô nhìn thấy nàng bị kéo đi, trái tim cô dường như cũng muốn nhảy ra ngoài. Cho đến lúc cô nổ súng, cô đã nhận định bản thân rất để tâm đến người phụ nữ này. Hiện tại nhìn Ngu Thư Hân nằm bất động trên giường, Triệu Tiểu Đường dường như có chút tư vị.

Ngón tay thanh mãnh vuốt ve khuôn mặt nàng, cảm giác lạnh lạnh đan xen ngứa ngáy khiến Ngu Thư Hân tỉnh. Nàng mở mắt nhìn về phía Triệu Tiểu Đường rồi lại xoay đi, nàng phải làm sao đây, con ngựa mà cô yêu thích đã bị nàng hại chết, nàng không có dũng cảm đối diện với Triệu Tiểu Đường. Nhưng hành động lại bán đứng nàng, mặc cho bàn tay cô vi  vu khắp cơ thể, ôn nhu cởi bỏ lớp quần áo mỏng trên người nàng. Từng cái hôn, cái ôm Ngu Thư Hân mơ hồ cảm nhận, đây là mơ sao?

Môi lưỡi kề cận nhau, hương thơm của Triệu Tiểu Đường rất dễ ngửi, Ngu Thư Hân ở dưới thân cô không ngừng động tình. Nàng muốn cô, muốn cô rất nhiều.

[AMOUR SILENCIEUX]/Đại Ngu Hải Đường/BHNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ