New life

811 74 0
                                    

-Iwa-chan,sau này tớ là Iwaizumi Tooru rồi đó nha!Cậu phải gọi tớ là ‘Mình ơi’ đi”

Oikawa nắm chặt lấy cánh tay hắn,buông giọng trêu chọc.Bất ngờ là Iwaizumi không hề đẩy cậu ra,chỉ nhạt nhẽo đáp lại:

-Không!Nghe ghê lắm!

Oikawa gắt lên giận dỗi:

-Nói gì vậy hả?Vợ chồng toàn gọi nhau như vậy đấy.

Iwaizumi quay đầu sang,khẽ đụng trán mình sang trán cậu.Hắn hôn nhẹ lên mái tóc mềm mại thơm mùi nắng ấy:

-Cho dù có gọi là thế hay không thì cậu cũng chính thức là của tôi rồi.

Oikawa im bặt,mặt đỏ hết cả lên.Thử hỏi xem người yêu nói như vậy có ai lại không ngượng ngùng được chứ.Sống với nhau bao nhiêu năm như vậy,cậu chưa bao giờ cảm thấy thôi rung động về hắn nữa.Oikawa tựa đầu lên vai Iwaizumi,cùng tản bộ trên con đường sau khu dân cư nơi bọn họ sinh sống.Cuộc sống cứ chầm chậm trôi qua,không quá nồng nàn nhưng đủ để cho mỗi người biết rằng mình cần có nhau.

Hôm nay là ngày bọn họ đi đăng ký kết hôn lại còn là cuối tuần.Có lẽ vì thế mà Oikawa nhìn đâu cũng thấy đẹp hay chăng?Trời vừa qua xuân,đang độ chớm hạ,mấy gốc amh đào bật ra những chiếc lá non xinh xắn,cơn gió đông nam âm thầm thổi đến,kêu rì rào trên hàng sấu lâu năm.Vài cánh hoa trăng trắng nhỏ xinh rơi lả tả lên nền đất.Mấy khóm hoa 10 giờ,hoa cẩm tú cầu,hoa bóng nước xanh xanh,đỏ đỏ vươn những chiếc cánh tuyệt đẹp,mềm mịn như nhung ra hứng lấy nắng trời.Giọt sương còn sót lại lóe sáng lên như hạt tinh thể.Bươm bướm,ong bay vò vẽ,con thì đậu lên nhành hoa,con lại bay tà tà mặt đất.Mấy đám trẻ con ngồi trên sân,quần áo lấm lem,tay chân đầy cát nhưng gương mặt vẫn rạng rỡ tươi cười.Cha mẹ của chúng thì đang ngồi ở chiếc ghế đằng xa,vui vẻ nói chuyện,mãn nguyện ngắm nhìn những đứa con của mình.Iwaizumi lặng lẽ quan sát,tay vừa thoăn thoắt bóc vỏ quýt đưa cho Oikawa ăn.Và tuyệt nhiên là chẳng có miếng nào vào được bụng hắn cả.

-Iwa-chan thích trẻ con lắm đúng không?-Oikawa chợt hỏi.

Iwaizumi không đáp lại,hắn không muốn nói về vấn đề nhạy cảm này nhiều thêm nữa.Oikawa vẫn nằm dựa vào vai hắn,tiếp tục huyên thuyên:

-Nếu có thể tôi sẽ sinh cho cậu hẳn một đội bóng luôn.

-Im đi!Không tôi sẽ đấm chết cậu.-Iwaizumi bắt đầu nổi quạo,Oikawa toàn nghĩ về những thứ không đâu.

Oikawa bĩu môi khinh bỉ:

-Đừng dối lòng nữa,chữ ‘ao ước’ dán đầy trên mặt cậu kìa.

Iwaizumi bóp cằm cậu,lay lay mấy cái:

-Cậu mà nói thêm nữa tôi sẽ nổi giận thật đấy!

Oikawa lè lưỡi,cái tính cách trẻ con này theo năm tháng vẫn không hề thay đổi.Trong khi Iwaizumi biết nghĩ hơn một chút,thì cậu lại chỉ thấy sự ấu trĩ của mình tăng dần theo năm tháng.Nhưng nó vẫn không thể thay đổi sự thật rằng,càng già đầu,già cổ thì đôi gà bông ấy vẫn không để đâu cho hết sự ngốc nghếch cho được.Dù sao 30 tuổi cũng đâu tính là quá già phải không?

-Nhưng tớ thực sự có thể đẻ một đứa được đấy.Chúng ta sẽ chăm nó ăn,dạy nó chơi bóng chuyền này,cùng nhau dắt nó đi dự lễ khai giảng ngàu đầu tiên.Chà chà,nếu là con gái thì sao nhỉ?

Bạn đã đọc hết các phần đã được đăng tải.

⏰ Cập nhật Lần cuối: Feb 01, 2021 ⏰

Thêm truyện này vào Thư viện của bạn để nhận thông báo chương mới!

IwaOi(Iwaizumi×Oikawa).New lifeNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ