chương 5

105 15 1
                                    

Thư Hân, chị không được như vậy!”

Lại là tiệm ăn nhanh đối diện trường học, Thư Hân cùng Tiểu Trạch hẹn ở nơi này gặp mặt.

Tiểu Trạch tận tình khuyên bảo, vẻ mặt không sao cả khuyên đàn chị.

“Chị đã chọn khóa, tốt xấu cũng đi tốt đi, liền một môn khóa như vậy mà thôi, mỗi tuần chỉ đến hai lần khó khăn như vậy sao?”

“Là không khó, chính là, tôi không nghĩ đi.” Ngu Thư Hân tự ăn khoai tây, miễn cưỡng nói.

“Chị làm sao chán ghét giáo sư Triệu như vậy?” Tiểu Trạch hoàn toàn không thể lý giải, trên gương mặt trắng nõn đôi mắt hoang mang,“chị ta vừa tuổi trẻ lại soái, dạy cũng thực tốt, làm ơn, tham dự dẫn rất cao a!”

“Tôi chính là nhìn chị ta không vừa mắt, không được sao?” nàng quả thực tưởng mắt trợn trắng.

“Cá tính này của chị nha, thật sự rất tệ.” Tiểu Trạch mãnh liệt lắc đầu,“Mỗi lần đều như vậy, yêu đùa giỡn, không thích sẽ không đi, khó trách……”

“Khó trách bị nợ một đống học phần, đến bây giờ còn ở lại học, đúng không?” Thư Hân chẳng hề để ý tiếp lời nói.

Tiểu Trạch ảo não thở dài,“Chị rõ ràng có thể dụng tâm một chút, thành tích tốt như vậy, không thích khóa liền khiến cho nó kém như vậy…… Nào có người như vậy!”

“Em như thế nào so với tôi còn lề mề a!” Không kiên nhẫn đàn em quan tâm lải nhải, nàng nắm lên một đống khoai tây nhét vào miệng cô.

Nhìn Tiểu Trạch bị nhét đầy miệng nhíu mày trừng mắt, nói không được lại rất muốn lại đây bóp chết bộ dáng của nàng, Thư Hân nhịn không được cười ha hả.

“Chị……” Tiểu Trạch tức giận đến đỏ mặt tía tai, thân thủ lại muốn đánh nàng.

Ngu Thư Hân nghiêng người né tránh, vẫn là vui vẻ cười, lại thiếu chút nữa đụng vào người mới vừa đi lại đây, đứng ở bên cạnh bàn bọn họ.

“Các người đang nói chuyện gì bộ dáng lại cao hứng như vậy?”

Tiếng nói hòa khí mỉm cười làm cho Thư Hân trên mặt tươi cười lập tức đông cứng ngay lập tức.

Mà Tiểu Trạch lại tương phản, lập tức mắt sáng lên, lộ ra biểu tình vui mừng.

“ Giáo sư, cô cũng đến ăn bữa sáng sao?”

Người tới không phải chính là giáo sư sao? Trên mặt tuổi trẻ dào dạt ý cười ôn hòa, trên tay cô bưng khay, đang cúi đầu đối bọn họ mỉm cười.

“Đúng vậy, vừa mới đến, liền nhìn thấy hai người nói chuyện thật vui vẻ.”

Tiểu Đường một thân nhẹ nhàng, quần bò giày chơi bóng, nếu trên gương mặt không có khuông kính mắt mang đến vài phần nhã nhặn ổn trọng, làm cho cô thành thục chút, nếu không, thoạt nhìn quả thực tựa như giống như bạn học Lâm.

“ Giáo sư mời ngồi!” Lâm Tiểu Trạch thực ân cần tiếp đón, luống cuống tay chân đem túi xách của Thư Hân cầm lấy phóng tới phía trước, chừa ra vị trí cho Tiểu Đường ngồi xuống.

[ĐNHĐ/edit] Giáo Sư Tình NhânNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ