Đêm tàn giông lạnh buồn hiu,
Người đi người có nhớ về em chăng?
Em chờ, em đợi mỏi mong
Trách anh tàn nhẫn, bỏ quên mảnh tình.
.
Tình tang, câu hò dĩ biệt,
Gửi người phương xa một nỗi nhớ thương.Trách ai bây giờ?
---Cả tuần nay rồi, anh vẫn chưa quay về.
Ngày nào em cũng ngồi ngắm những đóa hoa cẩm tú cầu qua khung cửa sổ cho vơi đi nỗi nhớ.
Thế mà em nào đâu ngờ, tận cùng của nỗi nhớ chính là một mảnh tình bi ai...
Tổ quốc hòa bình rồi, người em thương sao mãi vẫn chưa quay về?
Cánh hoa cẩm tú cầu lại vừa rơi rụng mất một cánh, tan đi một kiếp người...
.
Em điên cuồng, em quằn quại đến bất lực, khóc đến cả cạn nước mắt.
Em không tin, em chẳng muốn nghe những gì người ngoài đang nói đến đâu. Điều mà em khó thể nào chấp nhận kia lại đến vội vàng với em quá.
Họ nói rằng,
"Thương cậu Hanh, cậu bỏ mạng nơi chiến trường đẫm máu mất rồi."
Người lại nói,
"Giặc Tây nó ác lắm, nó bắt sống cậu Hanh rồi phây ra từng mẩu thịt vỡ vụn cho sói ăn..."
Kẻ lại tung hô,
"Nhờ sự hi sinh dũng cảm của cậu Hanh mà lực lượng bên mình mới thành công đánh lừa bọn giặc Tây gian ác kia, giành lại màu cờ thiêng liêng của Tổ quốc."
Không!
Em không muốn nghe gì nữa cả, làm ơn.
Em thống khổ cầu xin những lời họ nói đều là lừa gạt em đi, nhưng đáp lại em chỉ là cái lắc đầu đầy thương cảm.
Anh ơi, anh hứa với em khi đất nước được thái hòa, anh sẽ về đắp đất, xây nhà cho em mà.
Anh ơi, anh bảo rằng anh sẽ không bao giờ bỏ em một mình, thế giờ anh đâu mất rồi?
Anh ơi, anh bảo anh thích nụ cười của Quốc nhất trên đời vậy tại sao anh nỡ làm em rơi lệ.
Họ là đang nói dối, họ vì ghét em nên mới bày ra chuyện hoang đường này lừa gạt em đúng không anh ơi?
Hanh ơi, anh đừng im lặng nữa, trả lời em đi mà, làm ơn...
Từng mảng màu hạnh phúc của cả hai cứ thế thoáng động lại dày đặc trong não bộ, càng khiến em đau đớn hơn, giằng xé hơn khi nghĩ đến điều đó.
Anh bỏ em đi rồi, đi về nơi hạnh phúc của riêng anh, nơi đó không có em.
.
BẠN ĐANG ĐỌC
TaeKook - Mộng Cầm
Short StoryTa hẹn nhau một mảnh tình duyên, dù mảnh tình ấy lấy biết bao nhiêu nỗi buồn cũng như nước mắt. Biết không thể cùng người đi đến khi góa bụa về già, chi bằng hãy tìm đến nhau nơi thiên trường địa phủ. Khi ấy, ta có nhau... Tác phẩm: Mộng cầm. Tác gi...