---
chấp niệm đẹp nhất
©avocado2306---
"cậu quên cậu ấy thật sao ?"
"ừ, tôi quên rồi..."
"quên"
làm sao tôi quên được cậu ấy cơ chứ, người con trai tôi đã từng yêu như thế nào ?
.
cậu không học giỏi, chơi thể thao cũng không tốt, mặt mũi cũng chỉ dừng ở mức nhìn được, nếu nói về hình mẫu lý tưởng của tôi, cậu không thể nằm trong số đó.
vậy mà "trời xui đất khiến" thế nào, tôi lại yêu cậu. tôi ngỡ chỉ là cảm nắng, vậy mà yêu tới tận 5 năm !
.
tôi nhớ ngày mình tỏ tình cậu, cậu không nói gì, không đồng ý cũng không từ chối. cậu chỉ nhìn tôi với ánh mắt khó xử...
trời hôm đấy không nắng không mưa, âm u như lòng tôi lúc ấy. chỉ sau giây phút tôi nói ra lòng mình với cậu, tôi mới biết sai. có lẽ tôi chỉ nên đứng im, thu bóng hình cậu vào trong tầm mắt, chứ không nên nói ra như vậy.
tôi sai rồi !
.
tôi lại nhớ lúc mới ngồi cạnh nhau, chúng ta ngây dại nhìn nhau, chúng ta chỉ dám nói vài câu chuyện vụn vặt, chúng ta chắn một chiếc cặp ở giữa giống như bọn trẻ ngại ngùng ngày đó vẫn làm. và chúng ta hiểu nhau dù không nói...
có lần chúng ta cùng quên mang sách tiếng anh, và rồi phải đứng phạt trước cửa, chúng ta nhìn nhau và nhìn sân trường bị đốt cháy bởi cái nắng mùa hạ...
hoặc cũng có lần, chúng ta ăn vụng dưới gầm bàn trong giờ học, rồi vô tình nắm vào tay nhau, chúng ta bối rối quay đi trong chốc lát...
hay có hôm, cả nhóm hẹn nhau làm bài báo cáo ở nhà cậu, cuối cùng lại chỉ có tôi đến, và hôm đấy cũng là hôm tôi thấy cậu cười đẹp nhất. chúng ta bỏ qua bài báo cáo, rồi cùng nhau chơi game đến khi hoàng hôn xuống.
chúng ta đã từng đẹp đẽ như thế, nhưng giờ không còn chúng ta !
.
nếu như tôi thích cậu mà phải kèm hashtag, chắc có lẽ tôi phải dùng hết những hashtag hot nhất bấy giờ.
#thich_ban_cung_ban
#tinhdonphuong
#tinhdautình đầu vốn đã khó khăn rồi, đối với tôi lại còn là tình đơn phương, 5 năm thanh xuân của tôi, tôi ngỡ trôi qua trong chớp mắt, để rồi lúc nhìn lại, mới thấy xa xôi đến nhường nào...
dòng tin nhắn ngày đó, vẫn chỉ là tôi tự mở đầu rồi lại tự kết thúc.
hoá ra tự tôi đa tình...
.
hôm nay trời đổ lệ, tôi nhớ lại quãng thời gian ấy, nhớ lại từng ngày chúng ta bên cạnh nhau, tuy không đẹp như ngôn tình, ít nhất nó cũng là chấp niệm đẹp nhất trong lòng tôi về cậu.
giờ tôi mới hiểu ra, nếu ngày đó cậu đồng ý lời tỏ tình của tôi, chắc gì chúng ta có thể lâu dài đến mai sau, hoặc nếu cậu từ chối, có thể tôi sẽ đánh mất tất cả hy vọng của mình xuống vực đen sâu thẳm...
cảm ơn cậu ngày đó đã không đồng ý cũng không từ chối lời tỏ tình của tôi...
cảm ơn cậu - chấp niệm đẹp nhất
END
19-2-2022