Hôm sau, Cố Thần An nhìn tôi cẩn thận từng li từng tí, trong mắt mang theo ý muốn lấy lòng. Tôi nhăn mũi, "Cố Thần An, xem sách của anh đi, không được nhìn em."
Thần An bĩu môi, làm bộ cúi đầu đọc sách, nhưng khóe mắt vẫn còn trộm dò xét tôi. Tôi yên lặng khép lại tập hồ sơ trước mặt, đỡ trán thở dài.
Tôi xuất thân từ khoa văn, nghiên cứu sinh văn học Đường - Tống, bây giờ bởi vì tình hình của Cố Thần An, tôi không thể không nỗ lực học tập quản lý kinh tế, tranh thủ để tương lai tiếp nhận công ty của ba Cố.
Mà đó vốn là việc Cố Thần An phải làm.
Ngoài ra tôi và một nhóm bạn cùng chung chí hướng đã mở một công ty truyền thông, mỗi ngày còn phải viết ra kế hoạch, tinh thần sớm đã đạt tới giới hạn.
Một bên là không thể không làm, một bên là không làm không được. Nhìn sang Cố Thần An, bỗng nhiên dâng lên một bụng ủy khuất.
"Thần An, qua đây." Cố Thần An rất vui chạy đến bên cạnh tôi. Tôi ôm lấy hông anh, "Thần An, chúng ta cùng ngủ trưa nào."
Cố Thần An mếu máo không nói gì, nhẹ nhàng ôm lưng tôi, sau đó tôi rất khoái trá ôm Cố Thần An ngủ thật say.
Lúc đó chúng tôi mới kết hôn hai tháng, còn đang học cách để hai người sống chung. Chúng tôi kết hôn được nửa năm, mẹ Cố đột nhiên gọi điện thoại nói bạn của Thần An muốn tới thăm.Lần đầu tiên Cố Thần An bối rối khi có người đến thăm, "Anh không biết." Tôi xấu hổ cười cười, "Hình như em cũng không biết." (- -)
Nhưng cũng không còn cách nào khác, mẹ Cố chịu cho người tới đây thì tất nhiên người đó sẽ là bạn tốt của Thần An lúc trước. Tôi cũng không thể mặc kệ. Nhưng mà không nghĩ tới người kia là Phương Lỗi.
Thấy tôi mở cửa, Phương Lỗi giật mình sững sờ."Thiên Tình, tại sao là em?"
"Em chính là bà Cố." Tôi cười "Thì ra là anh."
Tôi dẫn Phương Lỗi vào trong nhà, Thần An rõ ràng rất không cao hứng.
"Hắn ta là ai?" Thần An sắc mặt hơi có chút tức giận, giống như trẻ nhỏ không được ăn kẹo vậy.
"Hắn đè lên đồ vật của chúng ta!"
Tôi khá xấu hổ, xưa nay tôi luôn buông lỏng mọi thứ, luôn luôn tiện tay vứt loạn, Phương Lỗi ngồi trên sô pha, cái sô pha mà những cuốn sách của tôi nằm rải rác hơn một nửa, muốn anh ta không đè lên cũng khó.
Thần An thở phì phì, Phương Lỗi cũng không để ý, có lẽ cũng đã nghe mẹ Cố nói về tình hình của Thần An bây giờ, không hỏi tôi bất cứ điều gì. Đem sách đặt gọn gàng ở trên tấm thảm, Phương Lỗi cuối cùng cũng nhìn đến tôi. Tôi cho là anh ấy muốn hỏi về tình hình của Thần An gần đây, trong lòng yên lặng nghĩ kỹ làm thế nào để diễn tả hạnh phúc ra.
"Thiên Tình, tôi nên chúc mừng em được bù đắp mong muốn hay là nên mắng em ngu xuẩn đây?"
Tôi sửng sốt, "Vậy thì chúc em đã được như mong muốn đi! Thần An như bây giờ, em rất thỏa mãn"
"Đây là người chồng đọc sách rót trà của em?" Anh ta cười nhạo.
"Em cảm thấy như vậy là đủ." Tôi cười cười không quan tâm, hứng trí bừng bừng khoe thư pháp Thần An vẽ cho Phương Lỗi xem, khoe chậu hoa nhỏ mà Thần An trồng. "Phương Lỗi, anh xem, đây là Cố Thần An của em."
Phương Lỗi cười khổ. Nhìn cái đuôi nhỏ Cố Thần An đi theo phía sau tôi. "Thần An hiện tại còn thích em hơn cả tôi."
Tôi cười lớn tiếng: "Bởi vì em chính là Cố thiếu phu nhân!"
Lúc Thần An nghe thấy tôi nói "em là Cố thiếu phu nhân" đôi mắt sáng bừng lên, bỗng nhiên rất độ lượng rót trà cho Phương Lỗi. Phương Lỗi bất đắc dĩ cười: "Cố Thần An, cậu còn nhận ra tôi không?"

YOU ARE READING
[Edit] Thiển Ái - Thiên Tinh Tại Thủy
RomanceTác giả: Thiên Tinh Tại Thủy Editor: Phươngthuyeets Thể loại: Ngôn tình hiện đại, sủng Nguồn truyện: Yappa (tàng thư viện) Lịch đăng: Tùy thời, tùy lúc, tùy hoàn cảnh. Văn án: Bữa tiệc thân cận này tôi vốn không muốn tới đâu. Tôi lo cho thân mình m...