Chương 17: Thế thôi

770 72 3
                                    

Từng ngày từng ngày trôi, đếm ngót Earth ở lại cùng nhà với Mix cũng đã được nửa tháng. Nửa tháng có vẻ ngắn với bất cứ ai nhưng lại là 14 ngày cậu lặn hụp, cố gắng tìm cách thích nghi với các loại cảm giác khác nhau cứ dồn dập xuất hiện bất ngờ. Vui có, hưng phấn, phấn khích có, mà buồn bã, chán nản cũng có. Cuộc sống bỗng chốc như một vở diễn nhiều hồi, cứ lên rồi lại xuống làm những điều bình thường cũng tự dưng trở nên kì lạ.

Earth vẫn lặng lẽ quan sát tất cả, chẳng sót một điều gì của Mix, một cảm xúc nào của cậu vượt qua khỏi tầm ngắm của anh.

Và cũng phải công nhận một điều là chai mặt ở dưới một mái nhà như thế này đã làm cả hai dần quen, bớt gượng gạo, cũng không còn đè nén nhiều như trước. Chỉ có điều vẫn ít nói chuyện mà thôi.

Earth đến đây xách theo một ba lô rất lỉnh kỉnh, đầy những giấy tờ hồ sơ các thứ mà đọc lướt qua Mix hiểu cơ bản có quan đến công việc truyền thông mà anh đang làm. Nói tội lỗi thì hơi quá, nhưng mà Mix nổi lên một cảm giác bản thân cậu lại một lần nữa làm lá chắn cản đường Earth, gây thêm một ít phiền toái khi bắt anh lặn lội bay sang đây để tìm mình, bỏ bê hẳn rất nhiều công việc dang dở như thế này. Xem ra công ty của Earth có vẻ cũng dễ, muốn làm online không cần làm tại văn phòng vẫn được.

Cậu tranh thủ dùng chút ít thời gian rảnh rỗi hiếm có của mình để dọn dẹp lại nhà cửa, quét dọn cho gọn gàng. Nhà của bác sĩ nên chắc là nhờ vậy nên cũng được ngăn nắp do Mix sống tối giản. Chẳng biết hôm nay Earth làm gì mà lại đi đâu mất. Với một người như Mix, tuy lòng cũng muốn soạn lại đồ đạc cho anh ta lắm nhưng mà cứ ngài ngại. Được hôm nay Earth ra khỏi nhà, cậu phải tranh thủ vào sắp soạn, xem như phần nào giải bớt phiền phức đã gây ra cho Earth.

Nhìn thì thấy balo to nhưng Earth cũng chẳng mang theo gì nhiều như cậu tưởng. Đến độ cái trời lành lạnh của đầu Xuân anh ta còn than chẳng chịu nổi, vậy mà chỉ đem có mỗi một cái áo ấm. Thật là chẳng thể hiểu được. Ngoài ra thì chỉ có hồ sơ công việc, máy tính, vài bộ quần áo. Xong.

Mix nhanh nhẹn xóc xóc lại mớ giấy tờ đang nằm rời rạc trên bàn làm việc nhỏ mà cậu nhường anh dùng. Lâu rồi cậu cũng chẳng làm gì cần phải ngồi nghiêm túc như vậy nên đưa cho anh dùng vẫn hơn. Chỉ có cái ngăn kéo cuối cùng là nơi chứa đựng bí mật cậu gói ghém từ ngày rời xa quê nhà để trốn thoát khỏi quá khứ. Nhưng cậu khoá nó lại rồi. Cậu vừa dọn vừa không quên quan sát. Giấy tờ, sổ sách của Earth từ bao giờ đã có một gam màu thống nhất. Cả hãng bút mà Earth dùng cũng là hàng chuyên dụng. Chả trách sao dạo này chữ của Earth đẹp hẳn ra.

Từng con chữ tượng hình nhảy múa trên trang giấy, gọi mời trực giác của người đang vu vơ nghĩ ngợi gì đó mà quên mất đi hiện thực.

Là một quyển kịch bản sao?

Mix biết việc đọc trộm là không được phép, đặc biệt lại là sản phẩm sáng tạo cá nhân của người khác, dù là của Earth. Nhưng cậu chẳng thể cưỡng lại nổi. Thế là, khoác lên bộ dạng một kẻ bất chính thập thò, Mix lật ra xem. Nhưng vì có cái gì đó kẹp giữa nên lật ra là đến ngay.

𝑾𝑰𝑳𝑫𝑬𝑺𝑻 𝑫𝑹𝑬𝑨𝑴 - EarthMixNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ