Ở trên cao (3)

674 88 18
                                    

Chạy theo hướng mà Hi Văn đã đi, Buddha chợt khựng lại khi thấy những vệt máu nằm rải rác trên những bụi cây. Cảm giác bất an đè nặng lên trái tim y. Phải nhanh chóng tìm được Hi Văn. Lần theo vết máu, cuối cùng y cũng tìm thấy Hi Văn. Cô đang đứng chắn trước một người phụ nữ. Một bên cánh tay cô đã nhuộm đẫm màu đỏ của máu. Trước mặt cả hai là đám người hung hăng cầm đao và gậy gộc.

Một kẻ trong số chúng bực tức nói:

- Chẳng mấy khi tìm được một "con hàng" tốt như vậy mà ngươi còn làm nó bị thương. Không muốn kiếm tiền nữa hả? Một vết sẹo nhỏ có thể làm nó mất giá đấy thằng ngu.

- Tại nó phản kháng lại dữ quá, ta chỉ là lỡ tay thôi. - Một tên khác đáp lại

- Mau bắt hai đứa đó lại. - Gã nào đó trong đám hét lên.

- Muốn bắt người của ta đi đã hỏi qua ý kiến của ta chưa? - Buddha bước tới

Y nhìn vết thương trên tay Hi Văn, liếc mắt trừng mấy tên trước mặt mình. Đám buôn nô lệ này lại dám...

- Đức Phật... - Hi Văn khẽ gọi

- Gặp chuyện thế này cô không biết đường gọi ta hả? - Buddha

- Tôi biết chứ nhưng chưa kịp gọi thì ngài đến mất rồi. - Hi Văn ủy khuất nói

Y định giáo huấn cô tiếp nhưng nhìn thấy ánh mắt cún con của cô lại không nỡ. Đám người buôn nô lệ kia bất ngờ tấn công Buddha. Chớp mắt cái, y đã hạ gục được bọn chúng và còn giảng giải đạo lý để những kẻ đó quay đầu hướng thiện. Còn Hi Văn được cô gái mình cứu băng bó tạm thời vết thương trên tay để cầm máu.

- Nhẹ tay thôi chị ơi. Em sợ đau lắm! - Hi Văn kêu lên, khóe mắt đã ầng ậng nước

- Xong rồi đây. Em cố gắng chịu nhé, rất nhanh sẽ hết đau thôi.

Băng bó xong cho Hi Văn, cô gái hướng Buddha dập đầu lạy:

- Tôi đã nghe đến danh tiếng của ngài, Đức Phật. Cầu xin ngài hãy cứu lấy ngôi làng của tôi.

Buddha và Hi Văn im lặng nhìn nhau một hồi. Cô lon ton tới đỡ cô gái kia đứng dậy.

- Cô tên gì? - Y hỏi

Cô gái ngơ ngác một chút rồi trả lời:

- Yuuki. Tên của tôi là Yuuki.

- Được rồi, Yuuki. Dẫn đường đi! Tới ngôi làng của cô. - Buddha

Cả hai nghe Yuuki kể về tình hình hiện tại của ngôi làng.
Nơi mà cả ngôi làng của cô đang sinh sống trước đây là một vùng đất màu mỡ. Trồng trọt và chăn nuôi của ngôi làng rất phát triển nên cuộc sống cũng đầy đủ. Cho đến một ngày đất đai bỗng trở nên khô cằn, không thể cải thiện được dù dân làng đã thử mọi cách. Cây cối cũng vì vậy mà héo úa. Sức khỏe của mọi người bỗng yếu đi mà không rõ nguyên nhân. Bên cạnh đó, người dân trong làng còn bị một âm thanh giống như tiếng của các loại côn trùng tra tấn tinh thần hằng đêm.

- Thưa ngài, đã đến rồi ạ. - Yuuki

Ngay khi vừa nhìn thấy ngôi làng, Buddha đã cảm thấy vô cùng khó chịu trước bầu không khí cũng quanh nơi này. Hi Văn túm chặt lấy tay áo y, lộ ra biểu cảm không thoải mái. Hẳn là cô cũng cảm nhận được gì đó từ ngôi làng. Buddha nhẹ nhàng xoa đầu Hi Văn, trấn an cô. Cả hai đi theo Yuuki vào bên trong ngôi làng.

[Đồng nhân/Shuumatsu no Valkyrie] Những mẩu truyện nhỏNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ