Những ngón tay của cô xoa nắn tiểu huyệt một cách bừa bãi, cọ qua lại giữa hai tiểu huyệt
"Hừ ..."
Trần Hoài Xuyên tôi rất muốn bị thao, anh đến thao tôi đi.
Tốc độ véo của cô càng lúc càng nhanh, hai miếng thịt mềm bị cọ xát đến đỏ bừng, dâm thủy tràn ra làm nộn huyệt sưng tấy lên, cuối cùng khi đạt đến cực khoái, một tia dâm thủy phun ra từ âm hộ của cô, cầm quần lót của chính mình Lâm Dao mệt mỏi ngủ thiếp đi .
Ở phía bên kia, người đàn ông vẫn chưa xong, người đàn ông chỉ có thể nhớ lại người phụ nữ da trắng bộ ngực lớn như quả đào mềm. Tay cầm quần lót màu đen bọc lấy côn thịt thô to mà di chuyển qua lại, sau hàng trăm lần di chuyển giải phóng ra.
Lâm Dao tưởng cô và Trần Hoài Xuyên từ đó sẽ không gặp mặt nữa, nhưng sau mấy ngày yên ổn cô đơn, chẳng bao lâu sau cô lại rơi vào tay người đàn ông này.
Trần Hoài Xuyên không biết khi nào thì cử người đến giao hợp đồng. Chủ tịch rất vui. Ông ta đã đặc biệt tổ chức một bữa tiệc để cảm ơn ban quản lý cấp cao của "tập đoàn Bắc Xuyên" đã hỗ trợ mạnh mẽ cho sự hợp tác này. Ông ấy cũng đặc biệt gọi Lâm Dao để tham gia cùng ông ấy, nói chính là Lâm Dao người đã đóng góp rất nhiều vào sự hợp tác này.
Lâm Dao không có cách nào trốn tránh, chỉ có thể cắn răng đáp ứng bữa cơm này.
May mắn thay, Lâm Dao không phải là người phụ nữ duy nhất ở buổi tiệc này.
Chủ tịch hội đồng quản trị đã mời bốn, năm nữ sinh viên đại học chưa tốt nghiệp ở đâu đó và sắp xếp họ đi cùng với một số lãnh đạo của Tập đoàn Bắc Xuyên đã đến cuộc hẹn, bao gồm Chủ tịch Trần Hoài Xuyên.
Mọi người đều rất nhanh ổn định chỗ ngồi.
Lâm Dao bình tĩnh giả vờ như không quen biết Trần Hoài Xuyên ở trên bàn ăn, Trần Hoài Xuyên từ đầu đến cuối không nhìn cô, hai người giả câm giả điếc, cùng nhau xem như không quen trên bàn rượu.
Lâm Dao rốt cuộc không phân biệt sắc mặt, chưa kịp ăn đồ ăn lấp bụng, đã bị đẩy đến các vị lãnh đạo trước mặt, đi đến từng người từng người một chúc rượu.
Sau ba chén rượu trắng, cổ và má của Lâm Dao đã đỏ bừng. Cuối cùng khi đến lượt Trần Hoài Xuyên, cơ thể cô đã hơi lắc lư, nhưng cô ấy vẫn cố đứng thẳng, cầm ly rượu lên nói: "Anh Trần em ngưỡng mộ anh đã lâu nay mới được gặp mặt, em mời anh." Vừa uống xong người cô lảo đảo, vài giọt rượu trắng tràn ra khóe miệng, chảy xuống khe sâu trong ngực.
Trần Hoài Xuyên chỉ khẽ gật đầu, uống một ngụm tượng trưng, không có biểu hiện hài lòng đối với hành vi của Lâm Dao, cũng không có nói bất mãn.
Sau ly rượu thứ ba, tất cả những điều nên nói đã kết thúc, và mọi người bắt đầu làm những việc khác trong sự hiểu biết ngầm.
Tay chủ tịch đang luồn vào váy của nữ sinh viên đại học bên cạnh, khóa quần của cô gái đã được mở ra, và những động tác nhỏ dưới bàn vẫn tiếp tục dưới bàn.
Khăn trải bàn sẫm màu ngăn cản ánh mắt muốn thăm dò của Lâm Dao, nhưng Lâm Dao không cần nghĩ cũng biết cô gái kia cùng với người đàn ông dưới bàn làm cái gì .
Một vị chua không thể giải thích được truyền đến, Lâm Dao cảm thấy cô không còn thích hợp ở lại nữa, liền cầm lấy túi xách thử thăm dò chủ tịch hỏi: "Chủ tịch, bây giờ tôi có thể về trước chứ?"
Chủ tịch ngón tay bị cô gái cắn chặt. Cộng với bàn ăn tối chỉ có Lâm Dao một nhân viên nữ "không làm gì", một người phụ nữ đã kết hôn, chủ tịch hội đồng quản trị không gây khó khăn, chấp nhận cho cô về.
Lâm Dao rời khỏi bàn ăn khi nhìn thoáng qua Trần Hoài Xuyên, anh ta đang liếm tai cô gái nhỏ tinh ranh nhưng không có bất kỳ bất thường, như thể điều đó không có gì xấu khi anh ta làm như vậy.
Cô tức giận ủ rũ, cuối cùng đóng cửa rời đi.
Rõ ràng chính cô đã chủ động vạch ra ranh giới rõ ràng với anh, nhưng khi thấy Trần Hoài Xuyên thực sự xem như không quen biết cô trên bàn tiệc, Lâm Dao lại cảm thấy trống rỗng, khó chịu.
Khi cô cho rằng côn thịt to lớn mà cô đang nghĩ tới bị những người phụ nữ khác liếm láp, rồi anh sẽ thao cô gái nhỏ đó đến đạt cực khoái như anh thao cô, khiến tâm trạng của Lâm Dao lại càng khó bình tĩnh hơn.
Tất nhiên là do cồn, Lâm Dao loạng choạng bước đi vài bước, cô nhận ra hiện tại có lẽ không thể về nhà một cách suôn sẻ.
Không khó để tưởng tượng những gì một người phụ nữ say xỉn trong trang phục sexy có thể gặp phải trên đường về nhà vào đêm muộn.
Nhưng Lưu Vĩnh Quân lại đi công tác đến một thành phố lân cận.
Lâm Dao không bấm thang máy, cô dựa vào cửa sổ để gió lạnh thổi qua, cố gắng làm cho mình tỉnh táo lại.
Nghĩ đến người đàn ông trong phòng không thèm quan tâm đến cô gái say rượu là cô, Lâm Dao càng cảm thấy đáng thương. Chẳng qua là phụ nữ đã có gia đình, cũng không giao du quá nhiều với đàn ông công ty, vậy mà người đàn ông đó, thậm chí đã nhiều lần thâm nhập vào tiểu huyệt của cô, tối nay lại trở mặt với cô.
Ôi, tiểu huyệt của nữ sinh đại học non nớt kia còn khít hơn của cô, có bộ ngực lớn hơn cô, nước trong người Tiểu Bạch có phải cũng chảy ra nhiều hơn cô không?
Lâm Dao cảm thấy trong lòng co rút.
Sau lưng cô đột nhiên xuất hiện một bóng đen, Lâm Dao chưa kịp phản ứng đã ngã vào lồng ngực rắn chắc của một người đàn ông.
Naxiumitee: Nếu cảm thấy chuyện hay muốn đọc tiếp. Hãy thả sao và nói cho Tee biết để Tee có thêm động lực viết tiếp nhé.
BẠN ĐANG ĐỌC
[CaoH- Edit] Nụ Hôn Định Mệnh
RomanceTên truyện: 湿吻 Editor: naxiumitee Tác giả: Cake Cream Half Sugar VĂN ÁN Lâm Dao lúc đầu là một người phụ nữ đã có gia đình, không thể chịu đựng được sự cô đơn, sau khi gặp Trần Hoài Xuyên, cô đã bước sang một trang mới của cuộc đời. Độ dài chương:...