5.

2.1K 185 42
                                    

Eo của Aether có sức mạnh vô hình khá đặc biệt. Eo của cậu thon thả, mềm mịn còn trắng hồng. Vài anh chồng ăn đậu hũ được sờ mấy phút hưởng thụ. Vậy mà dạo gần đây mọi người tại Liyue chưa thấy lại vòng eo kia, bây giờ nó được giấy kĩ sau tấm áo choàng dệt bằng vải màu vàng. Cậu không tiết lộ có gì phía sau áo, chỉ hơi ngượng ngùng quay mặt đi.

HuTao cười ma mãnh với giọng cười te-he của Paimon nhìn thấy hết lấp ló dưới kia có vài dấu hôn mờ mờ.

Thủ phạm là ai thì đó là Thoma đấy, Thoma rủ cậu đi tắm suối nước nóng, phấn cậu đã dùng nó để che mờ đi dấu hôn thì nước dội vào liền trút sạch toàn bộ. Giờ gặp nước cũng khiến nó lộ rõ hơn.

Thoma có chút man trá nhìn cậu, sau khi tắm rửa sạch sẽ cũng cho thêm nụ hôn của mình vào phần eo của cậu.

Nghe nói phần eo cũng khá kích thích, cậu cũng thoải mái khi mà được sờ chỗ này. Các ông chồng khi ngủ luôn úp mặt vào bụng, tiện thể nhéo yêu một cái.

Cổ, chân, mông cũng bị tình trạng tương tự. Aether tự hỏi thầm: mình không phải đồ ăn mà?

Ừm thì cậu không phải đồ ăn nhưng đêm đêm cậu lại không thấy họ đang liếm đôi môi kia sao? Xem như là sức cậu cũng thuộc hàng top chịu nổi được....1...3...7! 8 người.

Thôi thì Lumine cũng đang yêu và sống cùng các chị đẹp nữa, bọn họ đều yêu thương lẫn nhau. Những lão công của cậu cũng yêu thương cậu hết mực, chiều chuộng cậu đủ điều.

Nhưng làm ơn! Hãy cho cậu giấc ngủ cậu đã bỏ nó! Hỡi trời trên cao, buổi sáng đã chạy suốt ngày đánh quái, săn đồ các kiểu, buổi đêm cậu bị săn lại, cả cơ thể rã rời.

Nếu mà không dậy sớm thì coi như một hiệp ngay giữa sáng, giờ cậu mắt nhắm mắt mở tại Nhà Trọ Vọng Thư.

"É!!!!!! Nhà Lữ Hành! Nhà Lữ Hành! Nồi lẩu đang sôi kia, đừng để bị cắt vào tay!"

Tiếng Paimon hoảng hốt kêu kên kéo cậu về hiện thực, tỉnh mắt nhìn món ăn đã sôi trào, cậu tắt lửa và bắt nồi ra đặt trên bếp nhỏ.

Paimon thì dùng ngon lành còn cậu thì mất sức sống. Lúc Paimon thì cậu gục xuống ngủ một giấc.

Cậu ngủ là lúc ăn đậu hủ rất rất nhiều, được tận dụng cơ hội sờ mó vô đối. Khi tỉnh dậy cậu khó lắm mới cho một cái hôn má rồi đi, Paimon thường ngày bảo vệ thì cho cái vé đi ăn là xong.

Childe đại gia vung tiền như chơi nhờ đầu bếp nấu thật nhiều món đãi Paimon. Emergency food sáng cả mắt quên luôn bạn đồng hành. Childe mang cậu đi.

Bà chủ gặp qua ân cần hỏi:

"Ồ là Nhà Lữ Hành, cậu ấy uống say quá sao?"

Childe cười đáp lời, còn nói thẳng:

"Em ấy là chú mèo hư, lại không nghe lời mà đi uống rượu rồi."

ಡ ͜ ʖ ಡ Quán trọ có rượu sao? Và Aether đủ tuổi uống rượu rồi. Mà mèo đâu ra, tại sao ông lại đi gọi cậu ấy là mèo.

Mọi người còn nhớ thuốc Albedo chế ra nhờ Aether giúp đỡ chứ? Thuốc đó còn hiệu nghiệm, dù tai và đuôi hết hẳn mà tính mèo vẫn chưa.

[ Fanfic Genshin Impact ] All Aether: Đến Teyvat có soái caNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ