Chương 11

191 30 1
                                    

Từ khi Jisoo phát hiện đi làm sớm cũng không thoát được gã họ Kim nữa thì cô liền không đi làm sớm nữa. Nhưng nhắc đến cũng thật kỳ lạ thật, hai ngày nay cô không hề gặp được anh ta trong thang máy, có thể.... anh ta cũng thay đổi thời gian đi làm rồi! Buổi tối từ cửa hàng vẽ móng về nhà, phía xa xa cô đã thấy con mèo vàng đứng đợi cô ở cửa ra vào rồi.

Cô lấy túi thức ăn cho mèo trong giỏ đổ ra một ít, im lặng ngồi xổm bên bậc thang nhìn con mèo này ăn, vươn tay nhéo nhéo thân hình mập ốm của nó, "Tan  à, mày lại mập thêm rồi đúng không? Nếu không phải mày là mèo đực thì tao đã nghĩ mày mang thai rồi đó."

“Meow~” Con mèo này bất mãn kêu lên một tiếng, còn vểnh bộ lông lên.

Jisoo chống cầm nhìn nó, “Cuối cùng là mày đã lừa được bao nhiêu người trong chung cư này rồi hả? Ăn uống tốt như vậy.” Thân hình như thế này làm sao có thể là mèo hoang chứ, rõ ràng là công tử của gia đình giàu có mà.

Lần này con mèo vàng còn lười cả meow, Jisoo dùng đầu ngón tay chọc chọc nó một lát rồi đứng dậy lên lầu.

Sung Jong đang thoải mái ôm máy tính làm ổ ở ghế sofa trong phòng khách chơi trò chơi, thấy Jisoo đã về thì liền lên tiếng chào hỏi, “Chị về rồi à?”

“Ừ.” Jisoo đổi dép lê, bước đến hỏi cậu, “Hôm nay phỏng vấn thế nào rồi?”

“Em thấy cũng không tệ lắm, nhưng bọn họ bảo là 3 ngày nữa sẽ nhắn tin thông báo. À, buổi chiều em còn nhận được một cuộc hẹn phỏng vấn nữa....” nói đến đây, cậu bỗng dưng ngẩng đầu nhìn Jisoo nói, “Chị biết người đưa em đến trung tâm thương mại Dongdaemun hồi sáng nay là aikhông?”

Jisoo đáp,“Ông chú lái tàu điện ngầm?”

“....Là anh Kim ở nhà lầu dưới đó!”

Jisoo rõ ràng sửng sốt một lúc, chau mày nói, “Sao anh ta đưa em đi? Hai người có quan hệ tốt như vậy từ khi nào?”

“Anh ấy nói là tiện đường, xem như xin lỗi chuyện hôm qua.”

“À, anh ta tốt bụng đến vậy sao? Nhất định là có âm mưu gì đó không thể cho người khác biết!”

“Chị đừng nghĩ người ta xấu xa như vậy chứ... thật ra em cảm thấy anh ấy cũng rất tốt.”

Jisoo lùi về sau một bước nhìn Sung Jong từ trên xuống dưới, “Anh ta cho em ăn bùa mê thuốc lú gì rồi hả? Em mới gặp anh ta vài lần đã biết rõ nhân phẩm của anh ta rồi sao?”

Cô đã ở chung với gã đàn ông lạnh lùng kia 1 năm rưỡi rồi đó.

Sung Jong nói rõ ràng, “Sáng hôm nay lúc anh ấy đưa em đi, em thấy anh ấy cho một con mèo hoang ăn, con mèo lông vàng đó béo tốt, vừa nhìn đã biết cho ăn rất tốt.”

Jisoo: “.......”

Trong khu chung cư có không ít mèo thang lang, nhưng con mèo lông vàng béo tốt thì chắc chỉ có một con. Con mèo lông vàng cặn bã, mình còn vừa gọi nó là Tannie, nhưng chỉ một lát sau nó đã dựa dẫm vào kẻ địch, không có lập trường quá rồi. Nhưng nói đi cũng phải nói lại, gã họ Kim lạnh lùng kia lại cho động vật con ăn sao? Lại nói lúc trước hình như lúc trước anh ta cũng xem phim về chó con ở rạp chiếu phim thì phải…

♡ Vsoo/ Chuyển ver ♡  Hình như tôi không hợp yêu đươngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ