14: Tôi đã lầm về cậu

418 47 8
                                    

[🌙]

[Taehyun's POV]

"Mẹ? Mẹ ơi! Mẹ, không!" Tôi chạy vội ra cửa. "Buông mẹ tôi ra!"

"Lùi lại, Terry!"

Tôi đau đớn nhìn mẹ mình bị người ta nâng lên cáng, đưa vào trong xe cứu thương. Ba tôi phải giữ tôi lại khi tôi một mực muốn đuổi theo chiếc xe cấp cứu ấy trên đường.

"Bà ấy đâu rồi..? Họ đang muốn đưa bà ấy đi đâu..?"

"Họ đang cố gắng chữa trị cho mẹ con, Terry." Ba buồn bã nhìn tôi. "Tình trạng của mẹ con đang trở nên tồi tệ."

Dù tôi mới lên 5, nhưng từ lâu tôi đã biết bà ấy đang phải chịu đựng một căn bệnh rất kinh khủng.

"Mẹ sẽ sớm quay trở về đúng chứ..?"

"Sẽ mà." Bố hôn lên mái đầu tôi. "Mẹ con vẫn khoẻ mạnh, nhỉ?"

Nhưng thực chất là chưa hề. Ngay ngày hôm sau, khi tôi đang ở nhà trẻ, bố gọi điện cho cô giáo của tôi. Rằng, mẹ tôi đã qua đời. Và khi đó những đứa bạn của tôi bắt đầu trêu chọc tôi, lăng mạ tôi.

"Mày đang định làm gì, hử? Terry? Gọi mẹ mày á? Không thể đâu! Bà ấy đang ở trên thiên đường rồi."

"Thậm chí là cái tên này?" Họ ném đồ vào tôi. "Nghe thật ngu ngốc! Terry, Terry, kẻ thua cuộc!"

"Tôi không ngu ngốc..." Tôi sụt sịt, tự thu mình vào một góc. "Đấy là biệt danh mẹ đặt cho tôi.."

"Nó thật xấu xí! Thật nực cười! Ha ha ha!"

"Terry, Terry, đồ thua cuộc, haha!"

"THÔI ĐI!"

Tôi bật dậy, mồ hôi và nước mắt lăn dài trên khuôn mặt đang thở phì phò. Đang là 2:13 sáng. Tôi không nghĩ cơn ác mộng này lại xuất hiện lần nữa.

"Mẹ..." Tôi cất tiếng gọi, lấy tay gạt đi nước mắt. "Con nhớ mẹ, mẹ ơi.."

Cái chết của mẹ và những kẻ nhục mạ tôi đã biến tôi trở thành con người như ngày hôm nay. Tôi không thích như vậy, tôi đã có những người bạn thật sự. Tôi muốn mọi người yêu tôi như cái cách mà tôi yêu họ. Tôi không biết mình đã trải qua những gì. Tôi không thể trở lại như trước đây được nữa; tôi cảm thấy nó ổn, mặc dù nó không đúng chút nào.

Ting!

(Từ: Đồ chê đẫm)

>Hi
(2:15 AM)

Tại sao đứa ngốc này cứ phải đánh thức tôi vào ba cái giờ quỷ này thế?

Ngủ đi và đừng bao giờ thức dậy kiểu như vậy. <

> Xin lỗi nhưng mà không được đâu.
> Tôi vừa uống một đống cà phê rồi.
> Sao cậu vẫn thức?
(2:18 AM)

Gặp ác mộng. <

> Úi giời.
> Nhìn thấy bản thân cậu trong mơ hả?
> Nói cho mà biết, cậu đúng là đáng sợ đấy.

Không vui đâu, Y/n. <
(2:21 AM)

- Cinderalla's revenge | Kang TaehyunNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ