Sau cơn mưa, ánh sáng đầy màu sắc từ những ngọn đèn màu giăng giăng được phản chiếu lấp lánh qua lớp nước đọng ẩm ướt trên dãy phố rộng, càng tạo cho thị trấn nhỏ cổ kính vẻ đẹp lung linh huyền ảo lúc về đêm. Có bóng dáng thiếu niên cao gầy đang loay hoay mời gọi người đi đường mua những nhành hoa hồng đỏ thắm của anh
Các vị khách phương xa hiếu kỳ nhìn đôi mắt màu ngọc lục bảo của Nhậm Dận Bồng, một số người hảo tâm mua giúp vài đóa hồng thơm ngát, nhưng đa phần là tò mò ngắm nghía rồi bỏ đi, còn dân bản xứ đến một cái liếc nhìn anh cũng khiến họ cảm thấy ghê tởm
Họ xem đôi mắt có màu sắc khác thường của Nhậm Dận Bồng là thứ không sạch sẽ, là một lời nguyền và đương nhiên chủ nhân của nó cũng là một tên quái vật, nhưng từ đó đến nay Nhậm Dận Bồng chưa từng gây ra tai họa nào nên họ không thể kết tội anh. Dân chúng trong thị trấn tìm mọi cách cô lập Nhậm Dận Bồng, họ chửi rủa, áp đặt anh vào những truyền thuyết vô thưởng vô phạt về những con quỷ dữ thời xa xưa, mỗi ngày trôi qua họ chỉ hận không thể đem Nhậm Dận Bồng ra pháp trường hay treo anh lên giàn hỏa thiêu để lửa thiêng gột rửa linh hồn ma quỷ bên trong anh
Họ thà tin rằng có lời nguyền độc địa nào đó từ đôi mắt màu ngọc lục bảo của Nhậm Dận Bồng đang ám lên thị trấn này chứ nhất quyết không chịu nhìn nhận anh chỉ là một người bình thường sau ngần ấy năm chung sống
Nhậm Dận Bồng đối với việc này chỉ thở dài bất lực rồi ném ra sau đầu
Anh hận họ không?
HậnNhưng biết làm sao được, những suy nghĩ cổ hủ đó đã ăn sâu vào tiềm thức người dân nơi đây, mà Nhậm Dận Bồng cũng chẳng thể lựa chọn hình dạng của mình.
Đến cả gia đình - nơi chốn che chở con người ta trở về sau những giông tố trên đường đời, cũng ruồng bỏ Nhậm Dận Bồng, anh chẳng qua chỉ là một kẻ thừa thải mà thôi
Nhậm Dận Bồng đã ấp ủ từ lâu kế hoạch đặt dấu chấm hết cho cuộc đời mình, nhưng không phải ở đây, anh muốn đến một nơi thật nhiều hoa. Mà đó là suy nghĩ trước lúc bánh răng vận mệnh đổi hướng...
- ồ thật xin lỗi ta vô ý quá
- không sao, may mà hoa chưa bị dập
Nhậm Dận Bồng nhìn chàng trai một thân áo quần bóng loáng phục sức sang trọng trước mặt đánh giá, có lẽ là quý tộc ở kinh thành
- hoa của anh bán thế nào?
- 2 đồng một đóa
- được, ta mua hết
- nếu để tạ lỗi thì tôi chỉ bán cho ngài một đóa thôi
- vậy ta mua một đóa để tạ lỗi, còn số còn lại với tư cách một vị khách qua đường
Lời đề nghị thấu tình đạt lý của chàng trai thấp hơn Nhậm Dận Bồng một chút này khiến anh không thể phản bác được gì
- hoa của ngài tất cả 60 đồng, cảm ơn
Thấy chàng trai vẫn chăm chú nhìn mình, Nhậm Dận Bồng khẽ liếc một cái rồi lại loay hoay thu xếp rời đi. Anh đối với loại ánh mắt hiếu kỳ này từ lâu đã tập thành thói quen không để tâm tới
BẠN ĐANG ĐỌC
[Gia Nhậm] - Đầy Hoa
FanfictionCp: Trương Gia Nguyên x Nhậm Dận Bồng Thể loại: boyslove, quý tộc hoàng tử công x thường dân làm vườn thụ, hơi hướng châu Âu Độ dài: 6 chương • - Về với ta, ta sẽ cho anh thứ anh cần - Tôi muốn một nơi thật nhiều hoa - Được