5

236 47 46
                                    

Hôm nay Nhậm Dận Bồng bận rộn hơn thường ngày, giỏ hàng ngoài những khóm hoa hiếm lạ ra còn có một mớ các vật dụng trang trí xinh xinh. Nhanh nhẹn cất chúng vào căn phòng Trương Gia Nguyên cho, Nhậm Dận Bồng hớn hở thực hiện kế hoạch anh đã dày công chuẩn bị

Hôm nay là sinh nhật của Nhậm Dận Bồng. Anh chưa bao giờ nghĩ có ngày mình sẽ vui vẻ đón sinh nhật thế này. Tất cả đều là Trương Gia Nguyên cho anh. Khi anh lựa chọn buông xuông, để mặc cơ thể dần dần chìm xuống, Trương Gia Nguyên đã xuất hiện cứu rỗi anh. Nhậm Dận Bồng xem Trương Gia Nguyên là ánh sáng của đời mình, nhờ cậu mà anh đã có lại khát vọng sống vốn đã mất từ lâu.

Nhậm Dận Bồng sắp xếp lại những chậu hoa trong phòng mình. Ở đây anh chỉ trồng lưu ly và tuyết tùng - những thứ liên quan đến Trương Gia Nguyên. Phía dưới là lưu ly phía trên là tuyết tùng, tuy chỉ có hai màu tím và xanh nhưng qua bàn tay khéo léo của Nhậm Dận Bồng chúng đẹp như những tác phẩm nghệ thuật đáng giá hàng vạn đồng vàng của giới quý tộc

Nhậm Dận Bồng nghiêm túc quan sát, tự vẽ ra bố cục trong đầu rồi tỉ mỉ treo những món đồ trang trí mua được ở chợ lên. Nhậm Dận Bồng ưng ý nhất chính là chú thỏ bông màu trắng ôm đàn ghi-ta này, để làm nó ra hình ra dạng ngón tay anh không biết đã bị đâm bao nhiêu lỗ. Loay hoay một lúc khâu trang trí mới xem như hoàn tất.

"Trông có hơi sến súa không nhỉ? Sẽ không làm Nguyên thấy nhàm chán chứ?"

Những câu hỏi cứ xoay vòng vòng trong đầu Nhậm Dận Bồng. Lần đầu chuẩn bị những việc này, lại còn mang theo tâm ý khác khiến Nhậm Dận Bồng xoắn xuýt hết cả lên

Buổi sáng của Nhậm Dận Bồng được anh dùng hết vào việc trang trí phòng ốc. Thật may khi Trương Gia Nguyên đến tìm anh đi dùng bữa Nhậm Dận Bồng đã trở lại khu vườn, anh không muốn Trương Gia Nguyên phát hiện kế hoạch nho nhỏ này của mình đâu

- món đó là món mới à? Nhìn đẹp mắt thật

- đúng vậy, ngài có muốn nếm thử không?

- ừm

Nhậm Dận Bồng nhìn Trương Gia Nguyên, Trương Gia Nguyên nhướng mày nhìn Nhậm Dận Bồng... Anh thấy cậu hết nhìn anh rồi lại nhìn đôi đũa trong tay anh, Trương Gia Nguyên muốn anh đút thật đấy à?

Bốn mắt nhìn nhau một lúc Nhậm Dận Bồng cũng đầu hàng, được rồi nếu ý của Trương Gia Nguyên không phải như vậy thì Nhậm Dận Bồng sẽ chữa cháy rằng anh gắp bỏ vào chén cậu ta cơ

Thực tế chứng minh, Nhậm Dận Bồng nghĩ nhiều rồi. Trương Gia Nguyên không những rất tự nhiên đớp miếng cá đó mà còn mút nhẹ đầu đũa của anh. Nhậm Dận Bồng đối với hành động này không còn sức phản kháng, yếu ớt ăn cơm... Ngọt ngọt mặn mặn...là vị cá hay là vị nước bọt còn sót lại của Trương Gia Nguyên nhỉ?

Bữa trưa cứ như vậy trôi qua trong ngại ngùng, mặc dù số lần đỏ mặt trong các bữa ăn đã không còn ít nhưng càng ngày càng bạo thì lại là chuyện khác đấy!

Công việc của hoàng tử rất vất vả, cơm nước chưa lâu đã nhanh chóng rời đi. Trước khi đi Trương Gia Nguyên đều nắm tay Nhậm Dận Bồng thì thầm "Đợi ta về". Một câu này của Trương Gia Nguyên thôi cũng đủ làm Nhậm Dận Bồng say như điếu đổ. Giọng điệu đưa đẩy ấy như một thứ đường mật cám dỗ rót đầy trái tim Nhậm Dận Bồng... Ngọt ngào và mềm nhũn

[Gia Nhậm] - Đầy HoaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ