Chương 2: Gặp lại

513 99 14
                                    


“Anh Santa ơi, chúng mình kết bạn wechat được không ạ?”
___________________________________________

"Oh oh hey, go hand in hand..."

Santa mắt nhắm mắt mở quơ tay tìm điện thoại đang đổ chuông inh ỏi.

"Làm sao? Mới sáng sớm không để người khác ngủ hả?"

"San đại của em, cấp cứu. Tình hình nguy cấp.", đầu dây bên kia là Lưu Chương đang gào khóc thảm thiết.

"Nói."

"Chuẩn bị đấu giao hữu với đám nhóc lớp 10, mà Châu Kha Vũ đột nhiên không đến được. Anh San đến cứu đi~"

"Không rảnh.", Santa định cúp máy bên kia lại gào lên.

"San đại thần yêu quý đẹp trai nhất thế giới, mau đến cứu đám người trần mắt thịt này đi anh. Hôm nay đấu với đám nhóc lớp 10A1, lớp trọng điểm của trường đó anh. Không thể thua được! Học có thể kém nhưng bóng thì không thể thuaaaa."

Santa mở choàng mắt, bật dậy từ trên giường: "Gửi địa chỉ. Tới ngay."

Santa mặc quần áo tử tế, xịt nước hoa, xỏ giày rồi phi đến sân bóng theo địa chỉ. 10A1 có mấy chục con người, chẳng biết cậu nhóc kia hôm nay có đến không, nhưng hắn vẫn háo hức không chịu được.

.

Sân bóng rổ.

Santa vừa đến Lưu Chương đã phi đến như một cơn gió, bá vai bá cổ hắn vui vẻ nói: “Tạ ơn trời đất, cậu mà không đến thì lớp mình thua chắc.”

“Với trình độ bóng bánh của Châu Kha Vũ thì cậu nghĩ có thể thắng hả? Có cậu ta cũng như khuyết mất một đồng đội mà thôi.”, Lâm Mặc ôm bóng khinh bỉ nhìn Lưu Chương. Có ai không biết trình độ chơi bóng rổ của Châu Kha Vũ siêu tệ cơ chứ.

“Được rồi, đừng cãi nhau nữa, chuẩn bị khởi động đi.”, Santa vỗ vỗ vai Lâm Mặc.
Ba người sóng vai đi đến chỗ thi đấu, lớp bọn họ ngoài ba người Santa, Lưu Chương, Lâm Mặc thì còn có hai nam sinh nữa, còn có cả Bá Viễn đến góp vui.
Santa đưa mắt nhìn quanh, có vẻ học sinh lớp dưới vẫn chưa đến, hắn kiềm lại tiếng thở dài vào trong, rồi lại bắt đầu tự hỏi tại sao mình lại mong chờ sự có mặt của nhóc kia đến vậy, chẳng nhẽ thật sự có tình yêu từ cái nhìn đầu tiên sao?

“Á, mấy nhóc lớp dưới đến rồi, ở đây, ở đây nè mấy em.”, Lưu Chương vừa thấy bóng dáng một tốp nam sinh đi vào đã vui vẻ vẫy tay.

Santa đang buộc dây giày cũng lập tức ngẩng đầu.

Từ phía xa, thiếu niên gầy nhỏ đứng lọt thỏm giữa đám bạn cao kều của mình, hôm nay cậu mặc một chiếc áo phông rộng rãi màu vàng chanh, càng làm tôn lên nước da trắng ngần.

“Chào mọi người, bọn em là học sinh lớp 10A1.”, một thiếu niên có chiều cao rất ấn tượng, mái tóc đen nhánh rủ xuống nom có vẻ hiền lành, nở nụ cười cất tiếng chào hỏi.

“Halo, anh là Lưu Chương, đây là các thành viên lớp anh, Santa, Lâm Mặc, Tiểu Văn, Minh Hạo. Chắc mấy đứa cũng không lạ gì chủ tịch rồi ha, Bá Viễn, hôm nay anh ấy sẽ làm trọng tài.”

[SHORTFIC/HẢO ĐA VŨ] Qua khung cửa sổNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ