1.

4.2K 255 12
                                    

Tiếng bóng chuyền vang khắp phòng tập Karasuno. Mùi mồ hôi, nhưng kì lạ là mùi táo nồng ấm lan tỏa khắp không khí. Một cậu thiếu niên có mái tóc xanh lá nào đó đang dụi mắt khi tầm nhìn của cậu bị nhòe đi.

"Em làm được mà, Yamaguchi!" - Sugawara cổ vũ

Yamaguchi ném quả bóng chuyền trên tay, nó bay lên cao. Cảm giác như một con quạ, cậu bật nhảy và cảm thấy rát rát ở tay khi quả bóng bay qua lưới. Một vòng tay siết chặt lấy Yamaguchi và cậu cười khi thấy Sugawara.

"LÀM TỐT LẮM!" - Anh cười toe toét, nụ cười ấy như thường lệ của người mẹ. Chim mẹ của đội nhẹ nhàng buông tay và đi về phía mấy con quạ còn lại.

Yamaguchi thở dài khi Suga mờ đi, cậu nhanh chóng dụi mắt lại một lần nữa. Khi làm vậy, cậu không để ý đến người con trai cao lớn phía sau. Một bàn tay nặng nề rơi xuống đầu cậu và khi cậu ngẩng đầu lên thì thấy Tsukishima Kei - người bạn thơ ấu của cậu.

"Làm tốt lắm, Yama..."

Yamaguchi nhìn chằm chằm vào miệng anh đang nở nụ cười và nét ửng hồng trên khuôn mặt anh. Tsukki quay lưng bước đi, nhưng nhanh chóng khựng lại bởi bàn tay bé nhỏ đang nắm lấy tay anh.

"Cảm ơn cậu, Tsukki."

Đội Karasuno tập thêm từ đó.

_____

Mặt trời từ từ lặn xuống, cho phép một chùm màu sắc ấm áp trải khắp bầu trời như một bức tranh, trời cũng bắt đầu lạnh, buổi tập kết thúc.

"Tsukki ... woah!" - Yamaguchi thở hổn hển khi vấp ngã và mở to mắt.

Tuy nhiên Tsukki nhanh chóng giữ lấy cơ thể cậu.

"Sao lại vụng về như vậy chứ?"

Tsukki nói, để Yamaguchi đi rồi quay lại lấy túi xách từ phòng đội.

"... Cậu không sao chứ ?"

"A... xin lỗi Tsukki, tớ nghĩ là tớ hơi mệt."

Yamaguchi bật cười khi với lấy cái túi và hai người đi ra cửa.

"Hôm nay tập như thế nào ?"

"Sảng khoái lắm luôn ấy!"

"Vậy à? Tôi nghĩ tôi cần thay kính, tầm nhìn của tôi cứ bị nhòe chỗ này chỗ kia."

Tsukki tháo nhẹ kính rồi đeo cho Yamaguchi. Anh nhìn cậu rồi cười khúc khích nhẹ trước khi lắc đầu.

"Không, bây giờ những thứ đó làm cho thế giới thực sự trở nên mờ ảo. Thật sự cậu cận rồi đấy, có lẽ tôi chỉ mệt mỏi?"

Tsukki cau mày với nhận xét đó rồi tháo kính cho cậu đeo trở lại. Anh nhìn Yamaguchi kể những câu chuyện luyên thuyên. Mặt trăng nhẹ nhàng làm sáng lên những đốm tàn nhang khiến anh không thể rời mắt khỏi cậu. Anh có cảm giác như một luồng không khí ấm áp lan tỏa khắp cơ thể. Anh tặc lưỡi nhẹ rồi nhìn con phố trước mắt mình.

"Haizz.. chết tiệt làm sao..."

________________________________________

Daichi tập hợp đội xung quanh, mọi người đều đứng dậy, tự hỏi khi nào buổi tập bắt đầu và quan trọng nhất là huấn luyện viên đang ở đâu?

[ TsukkiYama ] [ Dịch ] You said you'd grow old with me...Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ