Chương 3

134 10 0
                                    

Khi hắn bước xuống dưới nhà, tinh thần phấn khích có thể cảm nhận trong bầu không khí. Roxane đang kéo thẳng áo của Diego, còn Mari thì giúp cho Carlos.

Toàn bộ những người lớn cũng đã thay đồ: Rodrigo mặc cái áo sơ mi và quần jean màu xanh lam, Roxane diện một bộ đầm màu đen với hình vẽ bông hoa màu trắng và Matias dường như giống hệt ông anh của mình, chỉ có việc đổi màu sắc y phục thành màu vàng.

Bàn ăn trong phòng đã được sửa soạn đầy đủ, tất cả chiếc đĩa được đặt ở từng chỗ, đĩa nhỏ hơn để đựng thức ăn thì được đặt ở một góc, trông giống như kiểu buffet.

Hết thảy món ăn đều có hương rất thơm, hắn không để ý được mình đang đói trong lúc lũ trẻ còn đang chơi, nhưng vì đồ ăn ở gần đã khiến cho hắn phải ý thức được rằng hắn hiện tại thực sự muốn ăn rồi.

Bữa buffet là phong cách Asado truyền thống gồm nhiều loại thịt được cắt lát (nghĩa là dù bạn có đem người Argentina ra khỏi đất nước Argentina nhưng tập tục sẽ không bao giờ tan biến ở trong lòng người Argentina), vài miếng gà và món cá nướng (có thể ưng ý với hắn, và hắn chỉ mong là không xảy ra sự cố gì).

Ngoài ra còn có một cái tô lớn để đựng rau xà lách xanh, tô nhỏ hơn thì để đựng rau củ nướng (cà rốt, củ cải đường, bông cải xanh và nhiều hơn nữa), một hộp đựng vừa đủ món bánh empanada cho mọi người và nhiều loại nước uống khác nhau, từ coca cola, nước trái cây cho đến rượu bia. Dường như mọi người ở đây đều có một chút gì đó.

Khi chuông cửa vang lên, hắn liền nuốt nhiều nước bọt. Bàn tay của hắn run lên một chút ở bên trong túi quần dài. Hắn thực sự mong là hắn không có thô thiển lấn vào ranh giới của Leo khi xuất hiện ở đây. Trong đầu của hắn nghĩ rằng lúc còn ở Turin thì đó là một ý tưởng hoàn hảo, nhưng mà giờ đây, chờ lấy Leo xuất hiện ở hành lang...

Hắn sợ hãi Leo sẽ không thấu hiểu được tình cảm của đôi bên giống như hắn, một thứ gì đó trên cả bạn tình hay người yêu thông thường. Hít sâu một hơi xong, Cristiano chủ ý ưỡn cổ mình lên. Không còn gì hắn có thể làm được nữa, chỉ mong là hắn không một mực nhìn lầm chuyện này của hai người.

Bọn nhỏ đi trước tiên, chào hỏi cô chú của chúng nhiệt tình bằng âm giọng tiếng Tây Ban Nha của người Argentina hỗn hợp đặc thù lúc lên cao lúc xuống thấp. Sau đó, là Matias và Rodrigo nói lời chào, và chỉ còn lại Roxane và hắn ở trong phòng ăn. Cô ta vừa cố gắng giúp hắn giữ bình tĩnh, vừa tranh thủ kéo thẳng đồ trang trí giữa bàn, dao và nĩa và làm nhiều loại việc bận khác.

Tim của hắn đập còn nhanh hơn trong lúc đang thi đấu, hắn giấu tay của mình trong túi quần, lo sợ sẽ làm lộ ra cho bọn họ biết vẻ khẩn trương của hắn.

Ngay lúc hắn nhìn thấy Leo, môi của hắn khẽ nhăn lại. Hắn đã nên biết trước chuyện Leo chưa ăn mặc đẹp vì hiện tại em đang diện quần short, áo thun màu đen cũ kĩ và mang dép lào. Phía dưới mắt của em vẫn có bóng đen, và tóc của em thì đã được hớt gọn chải về phía sau, làm lộ ra vẻ trưởng thành và đôi tai nổi bật của em. Hắn nhìn Matias và một bên là Marina và Diego, còn Sol và Carlos thì ở bên khác.

Sol cười hắn, đầy nghịch ngợm, rồi chào hỏi:

"Chào anh, Cristiano! Tôi rất vui vì anh ghé thăm nhà chúng tôi, tôi chỉ hy vọng chuyến thăm này sẽ thoải mái."

Cressi - Bình minh rồi sẽ đếnNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ