Trong phòng thu âm của Jungkook.
Dõi mắt nhìn Jungkook đang hát thử phía bên kia tấm kính, trợ lý thu âm Sungwoon nghiêng đầu nhìn Jimin một cách kỳ lạ:
"Có thấy dạo gần đây Jungkook có vẻ đặc biệt không?"
Jimin dựa vào tường, sờ sờ cằm:
"Cậu cũng có cảm giác đó à?"
"Ừ, gần đây cậu ta hình như trở nên..." Sungwoon nghĩ ngợi. "... nhân tính hóa rất nhiều."
"Chính xác, không còn làm mặt lạnh như núi băng cả ngày nữa, trong đôi mắt hình như có tình cảm nhiều hơn."
"Lại còn ngẩn ngơ xuất thần nữa."
"Đặc biệt là ngồi ngẩn ra với cái di động mà cậu ta mới mua."
Hai người đàn ông cười lên hệt các mụ già nhiều chuyện.
"Cậu thử nghĩ xem, có phải cậu ta yêu ai rồi không?" Sungwoon to gan đoán mò.
"Yêu à?" Jimin mở to mắt nhìn Jungkook đang hát trước micro, chậm rãi nói: "Cậu nói vậy khiến tôi thấy cũng có vẻ giống lắm".
"Chàng thiếu niên tương tư..."
"Cậu ta cũng nên yêu một lần xem sao."
"Không biết có phải tình yêu đầu đời không nhỉ." Sungwoon cười trộm.
Jimin cũng cười: "Ai mà biết được, hỏi thì cậu ta không nói".
"Không đâu..." Sungwoon càng nghĩ càng thấy thích thú. "Jungkook chắc vẫn chưa yêu đương gì."
Cằm Jimin như muốn rớt xuống:
"Chưa từng yêu? Jungkook?" Trời ạ, thần tượng siêu "hot" Jeon Jungkook có khả năng chưa yêu đương? Thế thì các cô thiếu nữ dưới gầm trời này sẽ kêu thét đến bất tỉnh mất!
"Im lặng!" Một tiếng quát tháo.
Người phụ trách ghi âm siêu đẳng nhất của công ty HYPE Minseo – không chịu nổi hai gã đàn ông cứ vo ve như muỗi như thế, liệu có đạo đức nghề nghiệp chút nào không?
Sungwoon, Jimin vội vã cúi gằm đầu xuống.
Minseo trừng mắt nhìn họ một cái, quay người đi tiếp tục thu âm.
Bỗng nhiên.
Vẳng đến tiếng chuông điện thoại réo rắt.
Minseo nổi trận lôi đình: "Điện thoại của ai?". Lúc thu âm không cho phép mang di động vào, đó là kỷ luật mà ai ai cũng biết. Dám to gan quấy rối quá trình thu âm, giết không tha!
Sungwoon, Jimin hoảng hốt mò mẫm túi áo mình, cuống đến nỗi trán vã mồ hôi:
"Không phải... không phải của tôi..."
Rõ ràng là tắt máy rồi, hơn nữa tiếng nhạc chuông cũng khác của họ mà.
"... Của tôi." Tiếng Jungkook vẳng đến từ phía bên kia tấm kính.
Giữa các ngón tay thon dài của anh là một chiếc di động màu xám bạc, áp vào bên tai, khóe môi nở nụ cười, giọng nói dịu dàng:
"... Ừ... Tôi rảnh... được..."
Sungwoon, Jimin đưa mắt nhìn nhau.
Jungkook thường ngày tuy tính tình khó ưa, nhưng lúc làm việc thường rất nghiêm túc, nghe điện thoại khi thu âm càng là điều chưa hề xảy ra.
"... Biết rồi... nửa tiếng sau gặp... được..."
Jungkook gập máy lại, nhắm mắt, hít một hơi sâu. Chưa từng biết được rằng, không khí trong căn phòng thu âm khép kín cũng thanh tân như thế này.
Jungkook mở cửa bước ra.
Ánh hào quang hạnh phúc đang bao phủ lấy anh, nụ cười nhảy nhót giữa đôi lông mày và khóe môi, anh rạng rỡ vui tươi như một thể phát quang, Sungwoon, Jimin bị chấn động đến mức quên cả thở.
Anh bước đến trước mặt Minseo, cúi gập người:
"Tiền bối..."
Minseo khoát tay, ngắt lời:
"Hôm nay cũng mệt rồi, thu âm đến đây thôi!"
Jungkook lại cúi người một lần nữa, rồi rời khỏi phòng thu âm.
Sungwoon, Jimin đờ đẫn nhìn Minseo phân biệt đối xử quá lớn như thế.
Minseo đứng dậy, nhìn theo hướng Jungkook biến mất, cười hà hà lẩm bẩm:
"Yêu rồi chứ gì? Được thôi, cũng là lúc nên yêu một lần rồi nhỉ."
Đã là người theo dõi thế giới giải trí này hai mươi mấy năm rồi, một người theo nghệ thuật vừa có tư chất tốt lại vừa trong sáng giữ mình như Jungkook có thể xem là hiếm như lông chim phượng vậy, thật sự mong rằng cậu ta sẽ được hạnh phúc.
Jimin hồi lâu sau mới định thần lại, vụt chạy đuổi theo như điên:
"Jungkook! Cậu không được đi! Buổi chiều đài truyền hình có thông báo!"
BẠN ĐANG ĐỌC
Dư vị trà chiều_Chuyển ver Lizkook
RomanceJeon Jungkook là ngôi sao nổi tiếng có vẻ ngoài lạnh lùng nhưng trái tim mềm yếu, vì những bóng đen từ thời niên thiếu nên anh luôn luôn tìm cách trốn tránh các phóng viên và giới truyền thông. LaLisa là nhà báo có tài với vẻ ngoài trong sáng và nội...