3

601 76 6
                                    

có vài tình tiết tôi sẽ sửa đi so với tập skz code để đúng mạch truyện nkaaa :>>>
________________

người con trai với nickname princehwang này đích thị là cạ cứng của jisung.

không còn một bộ mặt cứ phải cười cứng ngắc trước ống kính máy quay, không còn phải dè dặt trong từng câu từng chữ khi trả lời các câu hỏi phỏng vấn, từng tâm sự một của jisung đều được princehwang chú ý lắng nghe. dĩ nhiên chủ đề về quá khứ của jisung không hề được nhắc tới, vì rõ ràng gợi lại chúng không mang lại cảm giác gì ngoài đau buồn và xót xa, dù là đang kể cho người lạ. trở lại với những mẩu tin nhắn vu vơ, dù đơn giản là hôm nay lại kẹt xe đến mấy tiếng đồng hồ, hay là vài câu chuyện phiếm về anh quản lý đang lén lút tán tỉnh yêu đương với chị stylist, thậm chí cả những câu đùa hết sức nhạt nhẽo, cậu ấy đều hưởng ứng theo. hơn nữa, khi jisung từ chối tiết lộ về nghề nghiệp của mình, princehwang cũng không hề cằn nhằn gì. "không sao đâu, cậu không thoải mái thì không kể cũng được!". đúng thật là phong thái hoàng tử mà!!!

princehwang là một giáo viên mầm non, lại ở vườn trẻ ngay gần quán cà phê chỗ anh chan đang làm. cậu vốn cảm thấy việc đùa nghịch cùng trẻ con vô cùng thú vị, nên thiện cảm đối với người bạn qua mạng này lập tức tăng lên không ít. princehwang còn tiết lộ cũng là đồng niên sinh năm 2000, khiến jisung thiếu điều muốn phi thẳng tới chỗ làm mà mời cậu ấy đi ăn một bữa.

hơn hết, người này tạo cho jisung một cảm giác vô cùng thân thuộc, như thể hai người đã quen nhau từ lâu lắm.

nhưng dù vậy, cái mớ hỗn loạn 'từ lâu lắm' của cậu vẫn cứ nên ngủ yên thì tốt hơn.

trừ thằng khốn đã cướp đi tất cả mọi thứ.

sau một năm từ khi trở nên nổi tiếng, cậu đã có đủ tiền để trực tiếp tìm kiếm thông tin về vụ tai nạn ấy, và biết được vị thám tử đảm nhận điều tra là một người họ seo. dẫu vậy, manh mối gần như không có. biển xe thì khuất cctv, tên lái xe cũng chẳng thể thấy mặt, duy chỉ có cánh tay với vết chàm đó là thứ luôn hiện rõ mồn một trong tâm trí cậu, năm này qua năm khác liên tục bóp chặt ký ức và trái tim của han jisung. nghĩ đến lại sôi máu, hô hấp jisung dần trở nên dồn dập do đè nén cơn giận, nhưng những tin nhắn đầy ấm áp của princehwang bất chợt hiện ra trước mắt, ngay lập tức khiến quả bom trong người cậu xẹp lại, một nụ cười vụt qua khoé môi.

giá như princehwang là hôn phu của mình nhỉ...?

"không, han!" cậu tát mạnh vào một bên má, hoảng sợ trước ý nghĩ vừa rồi. "cậu ấy chỉ là một người bạn tuyệt vời để nhắn tin, để tâm sự, vậy thôi! chứ không thể nào so với hôn phu thật của mình được!"

hít một hơi thật sâu để giữ bình tĩnh, jisung nhắm chặt mắt lại, cố hồi tưởng về những cái ôm mềm mại và những lọn tóc vàng hoe, về những nụ cười hạnh phúc nhưng mờ nhạt mà cậu ra sức bắt bộ não phải ép từng giây ký ức để nhớ lại. nhưng đồng thời jisung cũng cảm thấy tủi thân hết mức, khoé mắt dần trở nên đỏ ửng, sống mũi cay xè và cổ họng khô đắng. nếu như người ấy yêu cậu thật, thì suốt 3 năm vừa rồi đã đi đâu? cậu lại càng không dám tưởng tượng tới viễn cảnh xấu hơn. cứ cho là hèn nhát không dám đối mặt với sự thật đi, nhưng việc phải nhìn thêm một người mình yêu thương nữa nằm ngủ say trong cỗ quan tài lạnh lẽo khiến jisung mù quáng chấp nhận bám víu vào chút hy vọng ít ỏi cuối cùng, rằng một ngày nào đó mình sẽ nhớ ra, và cậu sẽ lục tung từng ngóc ngách của cái hành tinh này lên cho tới khi nào tìm được người ấy thì thôi.

[hyunsung] your nameNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ